Lục Lâm Vãn thấy anh còn lén lút thuê thêm một phòng khác thì biết anh có chủ ý gì, cho nên cô cảnh cáo anh sau khi anh thuê phòng: "Ngày mai phải thi đại học, cho nên anh đừng hòng mà có suy nghĩ khác. Em không muốn xảy ra bất kỳ sai lầm nào trong lúc thi đại học đâu, tối hôm nay em muốn được ngủ ngon."
Rõ ràng có thể nhìn ra rằng Lục Hoài Chuẩn xem lời cô nói như gió thoảng qua tai, chỉ đồng ý cho có, miệng nói đồng ý nhưng đến tối thì lại gửi cho cô một tin nhắn WeChat.
Hỏi cô có ngủ được không.
Lục Lâm Vãn hiểu rõ cái nết này của anh, vốn dĩ giờ này vẫn hay lo lắng không ngủ được, càng đừng nói tới lúc thi đại học.
Chắc chắn tối nay lăn qua lộn lại cũng không ngủ được.
Lục Lâm Vãn thật sự không ngủ được, nằm ở trên giường, ngây người nhìn trần nhà, bạn học khác đều đã ngủ, một phòng các cô có bốn bạn nữ.
Cô cũng không biết có phải bởi vì lạ giường hay không mà không thể nào ngủ được.
Sau khi nhận được tin nhắn của anh, nhìn một chút, rồi gửi một nhãn dán không ngủ được.
Lục Hoài Chuẩn biết thế nên gọi cô sang bên cạnh, vừa hay phòng anh thuê cũng ở bên cạnh.
Lục Lâm Vãn nghĩ chắc anh gọi mình qua đó là để chuyên nghiên một ít vấn đề về học thuật, ngày mai thi đại học, hai người ôn tập suốt đêm cũng đúng.
Lục Lâm Vãn nghĩ như vậy, lập tức cầm theo quyển sổ tay, cái bút cùng một ít đề thi đi qua, hai người ngủ không được buổi tối cày đề cũng không tệ.
Lục Hoài Chuẩn mới vừa tắm rửa xong chưa được bao lâu, cho nên vẫn đang mặc áo tắm dài, lúc nhìn thấy cô đi qua, trên tay còn cầm mấy thứ này thì cũng sắp bị cô làm tức chết rồi.
Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh mở cửa thì đi vào, nói với anh: "Chúng ta làm bài thi một tiếng đi, có khi làm bài thi một tiếng là em có thể ngủ được."
Có khi Lục Hoài Chuẩn nghẹn chết mất, cái vẻ mặt kia quả thật chính là uất ức đáng thương, ngồi ở bên cạnh trừng mắt nhìn cô.
Lục Lâm Vãn ngồi ở trên ghế, lấy bút ra bắt đầu chuẩn bị cày đề thi.
Dù thế nào Lục Hoài Chuẩn cũng sẽ không bỏ qua cho cô như vậy, anh đi đến trước mặt cô, ôm cô lên, ngồi ở trên đùi anh.
Lục Lâm Vãn đột nhiên bị bế ngồi lên đùi anh, hoảng sợ, "Làm sao vậy?"
"Em ngồi ở trên đùi anh mà làm, anh nhìn em."
Lục Lâm Vãn nghe xong cảm thấy cũng được, nếu có chỗ không hiểu còn có thể trực tiếp hỏi thẳng anh, vì thế cô để mặc cho anh ôm mình.
Bây giờ còn sớm, mới hơn 9 giờ, chủ nhiệm lớp cho bọn họ ngủ sớm, chính là để chuẩn bị tinh thần cho tốt, trước lúc thi không nên ôn tập, miễn cho bị áp lực tinh thần.
"Có phải em không ngủ được không, anh có biện pháp giúp em ngủ được."
Lục Hoài Chuẩn cắn lên vành tai cô, giọng nói khàn khàn, gợi cảm mê hoặc cô.
Lục Lâm Vãn lập tức biết anh có ý gì, vỗ vào tay anh, không cho anh chạm vào mình, "Em không cần. Em làm bài thi một tiếng là được."
Nhưng Lục Hoài Chuẩn không đồng ý, trực tiếp luồn tay vào bên trong quần áo cô, lúc ngủ cô không thích mặc nội y, cho nên bên trong quần áo trống không, trực tiếp bị anh nhéo vú.
Lục Lâm Vãn muốn gạt tay anh sang một bên, nhưng tốc độ của Lục Hoài Chuẩn rất nhanh, anh đã cởi hết quần áo ngủ của cô ra.
Ngón tay anh đánh vòng ở phía trên quần lót của cô.
Lục Lâm Vãn cúi đầu nhìn thấy ngón tay của anh ở phía trên quần lót của cô muốn làm gì thì làm nấy, cô rất bất đắc dĩ.
"Em viết của em, anh làm của anh." Tay Lục Hoài Chuẩn dán lên phía trên quần lót của cô, Lục Lâm Vãn bị sờ, trên người cũng bắt đầu có cảm giác.
Cô cũng rất muốn biết sao cô có thể viết của cô đấy.
Cái tay của Lục Hoài Chuẩn tựa như không thể ngăn lại, Lục Lâm Vãn cũng hết cách, mặc cho anh vuốt ve mình, cô vẫn muốn tập trung làm đề thi, nhưng đầu óc lại bị thèm muốn mang đi mất rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!