Lục Lâm Vãn cảm thấy cực kỳ thẹn, lúc trước cô cho rằng nhét trứng rung thôi cũng đã rất xấu hổ rồi, không ngờ tới bây giờ còn phải dùng phần dưới để ma sát với bóng rổ.
Còn là bóng rổ của Lục Hoài Chuẩn nữa chứ, tuy rằng hai người bọn cũng làm hết mọi chuyện rồi nhưng làm loại chuyện này vẫn rất xấu hổ.
Lục Lâm Vãn không dám tiếp tục động tác tiếp theo, cứ như vậy dán vào trên bóng rổ.
Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy hình ảnh sắc tình này cũng rất thích, tách hai chân cô ra, làm phía dưới của cô rộng mở dán vào bóng rổ, anh cũng nhìn thấy rõ nơi riêng tư non mịn.
"Cử động đi em."
Giọng nói khàn khàn của Lục Hoài Chuẩn tựa như lời thôi miên, Lục Lâm Vãn nghe thấy lời anh nói, nhịn không được giật giật, dùng phía dưới cọ xát lên bóng rổ.
Cô cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng lúc cọ xát lại rất thoải mái, bóng rổ không bằng phẳng, cọ xát vào nơi riêng tư rất kích thích, ban đầu cô chỉ dán bướm nhỏ lên bề mặt bóng rổ, chậm rãi cọ xát với biên độ nhỏ, về sau cảm thấy thoải mái nên mặc kệ, tốc độ của cô nhanh hơn nhiều, bắt đầu vặn eo quay người cọ xát quả bóng rổ.
Quả bóng rổ phía dưới như bị bướm nhỏ dán lên rồi hít vào bên trong, chất lỏng sung sướng của cô chảy ra, làm ướt cả bóng rổ.
Thế này thoải mái, Lục Lâm Vãn nhịn không được kêu rên vài tiếng, dán lên quả bóng rổ lắc mông tự an ủi, còn bắt lấy anh tay, sợ mình mất trọng tâm ngã xuống đất.
Lục Hoài Chuẩn thấy thế, trực tiếp cởi luôn áo trên của cô, cũng cởi nội y bên trong ra, phía trên trần trụi, ném quần áo lên trên cái ghế ở bên cạnh.
Anh nhìn cả người Lục Lâm Vãn trần trụi cọ xát quả bóng rổ của anh tự an ủi, trông có vẻ cực kỳ thoải mái.
Anh thấy cô hăng say vặn mông như vậy thì đi ra phía sau cô, vòng hai tay xuống dưới nách cô tiến về phía trước, xoa ngực cô.
Kéo thả nhũ hoa của cô, mỗi một lần đều dùng sức làm cô thoải mái vừa co vừa rút.
Lục Lâm Vãn ngửa đầu dựa vào anh, phía dưới cọ xát bóng rổ, bắt tay anh cùng nhau vuốt ve phía trên.
Tư thế này khiến hai người hoàn toàn dán chặt ở bên nhau, vô cùng thân mật.
Cô cảm thấy mình sắp sướng đến cao trào, thế này cũng quá thoải mái rồi, quá kích thích, dâm thủy phía dưới cô chảy ra rất nhiều, làm ướt cả quả bóng rổ, phía dưới còn kẹp lấy quả bóng rổ không buông.
Lục Hoài Chuẩn vừa xoa bóp nắn vuốt ngực cô, vừa nghiêng mặt qua để cô cũng nghiêng mặt tới, hôn lên miệng cô, đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi cô, đầu lưỡi hai người đều đưa ra ngoài, quấy loạn với nhau, anh đột nhiên hút nước miếng của cô, đầu lưỡi dán sát ở bên nhau.
Lục Lâm Vãn bị anh mút lấy đầu lưỡi, đồng thời chân cũng mềm không nhấc lên nổi, phía dưới dán vào bóng rổ tiếp tục cọ xát, mắt thấy mình sắp đạt tới cao trào, cô lập tức kẹp chặt bóng rổ, tốc độ cọ xát phía dưới càng lúc càng nhanh, bị bóng rổ đưa lên đỉnh.
Sau khi cô lên đỉnh, thân thể hoàn toàn mềm nhũn, cũng không còn sức lực cùng anh hôn môi.
Lục Hoài Chuẩn nhìn dáng vẻ thoải mái của cô cũng rất vừa lòng, muốn nâng mông cô lên lấy quả bóng rổ ra. Thế nhưng bướm nhỏ của cô thật sự quá tham ăn, vừa rồi đã thỏa mãn bướm nhỏ của cô một lần mà bây giờ bướm nhỏ vẫn hút chặt lấy bóng rổ.
Lúc anh lấy xuống, nhìn thấy bướm nhỏ của cô thả quả bóng rổ ra.
Sau cơn cao trào, Lục Lâm Vãn không kịp phản ứng với bất kỳ điều gì, mặc cho Lục Hoài Chuẩn sắp xếp, để anh lấy quả bóng rổ đi, cô ngồi trên ghế dài bên cạnh.
Cô cho rằng mình đã sung sướng một lần, tiếp theo anh sẽ cắm vào trong, cho nên ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế dài, tách hai cái đùi ra, tùy ý để anh cắm vào.
Nhưng Lục Hoài Chuẩn lại không cắm gậy thịt vào bên trong, ngược lại còn cắm miệng chai nước khoáng mà vừa nãy anh từng uống vào bên trong.
Lục Lâm Vãn thật sự bị cái này dọa sợ rồi, sao anh lại để cái này tiến vào bên trong, cái chai ở trước miệng nhỏ của cô, đẩy ra rồi cắm vào.
Lục Lâm Vãn bị dọa đến mức muốn kẹp chặt chân, Lục Hoài Chuẩn không cho, tách hai cái đùi của cô ra đủ rộng, chai nước khoáng trên tay anh chậm rãi cắm vào bướm nhỏ của cô, cọ xát bên trong bướm nhỏ của cô, miệng chai không bằng phẳng, kích thích bên trong, mỗi một lần đều làm cô rất thoải mái.
Ngay cả giọng nói cũng không thích hợp, cao giọng hỏi: "Lục Hoài Chuẩn, anh đừng như vậy, như thế này xấu hổ quá, đây chính là chai nước khoáng."
Dù thế nào cô cũng không nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị chai nước khoáng này cắm vào bên trong!
Kiểu này quá xấu hổ đi mất, cô nằm thẳng ở trên ghế dài, chỉ cần ngẩng đầu một chút là sẽ nhìn thấy hình ảnh cái chai ra ra vào vào ở bên trong bướm nhỏ của cô.
Quá xấu hổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!