Lục Lâm Vãn bị anh trêu chọc đến đỏ cả mặt, từ sau khi bắt đầu yêu đương sao người này lại giống như vừa bốc bài thế, nói những lời này quả thật đúng là ngượng ngùng.
Lục Hoài Chuẩn cảm thấy bạn gái của mình thật là đáng yêu, lúc nào cũng muốn ôm hôn.
Anh cảm thấy vừa rồi hôn còn không đủ, còn muốn cúi đầu hôn cô nữa, đúng lúc này khóe mắt Lục Lâm Vãn liếc thấy có người vừa tiến vào cửa.
Có bạn học đi vào, trong nháy mắt cô thấy có người bước vào, cô đẩy Lục Hoài Chuẩn ra một cách vô cùng bạo lực.
Lục Hoài Chuẩn bị đẩy ra một cách bạo lực như thế, hoảng sợ, hoàn toàn không hề phòng bị gì cả, bị cô đẩy ngã ra bàn phía sau, cả người té trên mặt đất.
Lúc anh bị đẩy ra, cả người chúi xuống phía dưới, cả cái bàn cũng bị đẩy đi, ầm một tiếng, nghĩ thôi mà run rồi.
Ngay lúc này các bạn học tiến vào đều nhìn thấy hình ảnh đó, bọn họ đều bị dọa sợ.
Thẩm Chân cảm giác ban nãy chắc chắn hai người bọn họ vừa đánh nhau, nhanh chóng chạy tới khuyên can, bắt lấy tay Lục Lâm Vãn: "Lâm Vãn ơi! Sao cậu lại không kiềm chế được bản thân thế này! Sao cứ phải đánh nhau với cậu ấy ở chỗ này chứ! Cậu cũng quá đáng sợ tồi, sức lực lớn như thế đẩy người ta ngã cả ra."
Lúc này Lục Hoài Chuẩn còn ngã trên mặt đất, anh cảm giác eo mình như bị bẻ gãy rồi.
Sớm biết thế đã chẳng hôn cô, thế này cũng như chịu tội rồi, anh cố chịu đau để đứng dậy, may mắn tay không sao, chỉ là eo hơi đau một chút.
Lục Lâm Vãn nhìn anh với vẻ mặt áy náy, Lục Hoài Chuẩn tức giận đến mức nhìn cô cũng ngứa ngáy, không biết eo đối với đàn ông mà nói quan trọng như thế nào sao? Bờ eo này mà có vấn đề gì thì sau này không thể làm cô sướng nữa đâu.
Các bạn học thấy nhiều rồi cũng không trách, dù sao hai người bọn họ ở cùng nhau thì chắc chắn sẽ đánh nhau đủ kiểu, dáng vẻ hiện tại cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Lúc sau Thẩm Chân còn cho Lục Lâm Vãn một quyển kinh Phật, nói với cô: "Lâm Vãn, sau này cậu không thể lại đánh nhau với cậu ấy ở lớp nữa. Tuy rằng tớ biết các cậu có thù oán nhưng nếu cậu lại đánh nhau, sẽ có ảnh hưởng tới cậu đấy, sắp phải thi đại học rồi, cậu muốn bị đuổi học sao?"
Lục Lâm Vãn: "......"
Vừa rồi cô chỉ bị dọa thôi mà, sợ bị bạn học nhìn thấy hai người bọn họ trốn ở trong phòng học hôn môi.
Bạn cùng bàn của Lục Hoài Chuẩn xoa eo cho anh: "Anh, thế nào, em mát xa cho anh có thoải mái không, đỡ hơn chút nào chưa. Đúng thật là mệnh khổ mà, eo của đàn ông rất quan trọng đấy, nếu eo anh thật sự có vấn đề thì làm sao bây giờ?"
Lục Hoài Chuẩn ngước mắt nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Vãn, nghiến răng nghiến lợi nói với cô: "Nếu eo anh thật sự có vấn đề gì, người nào đó nhất định phải bồi thường cho anh. Chịu trách nhiệm với anh cả đời."
Lục Lâm Vãn: "......"
Nếu là trước kia, lúc Lục Lâm Vãn nghe được lời này thic chắc chắn sẽ vô thức nói rằng tôi tình nguyện chọn việc ngồi tù .
Nhưng hiện tại cô đã biết ý ngầm trong lời anh nói, còn lén ngượng ngùng........
Lớp 11.
Ngày đó Lục Lâm Vãn với Lục Hoài Chuẩn cũng không xem như tình một đêm, chỉ là tình nửa đêm mà thôi, nhiều lắm chính là liếm mút chỗ kia cho đối phương, ngày đó cô không nhớ rõ lắm. Nhưng sau khi trở về, cô lại nhớ rõ ràng rành mạch hình ảnh ngày hôm qua khi uống say, hai người bọn họ thế mà lại 69 với nhau!
Trời ơi, Bồ Tát ơi, hai người bọn họ đều có vẻ như đối thủ một mất một con, vậy mà lại làm chuyện... phóng túng như thế.
Cái tư thế 69 này, rất nhiều đôi tình nhân đang yêu nhau cũng sẽ không dùng miệng cho đối phương, thế nhưng hai người có quan hệ gì, thế mà lại khẩu giao rồi.
Hai ngày cuối tuần cô trở về, chỉ cần nhắm mắt lại là sẽ nhớ đến hình ảnh đêm đó.
Càng nghĩ mặt lại càng đỏ, sau đó Lục Lâm Vãn trực tiếp tự kỷ luôn.
Chẳng qua không phải chứ, Lục Hoài Chuẩn, hình như bản lĩnh về phương diện kia rất không tồi...
Lúc đầu lưỡi đi vào, Lục Lâm Vãn cảm thấy mình thoải mái muốn chết.
Cô cảm giác cực kỳ sướng.
Nhưng mà mối quan hệ của hai người, tưởng tượng đến việc làm chuyện kia cho nhau, cô lại thấy khó chịu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!