Gần đây lớp bọn họ có một tin lớn, tin tức lớn này lan ra quả thật là kiểu tin tức làm thầy cô và các bạn học đều kinh ngạc ngây người đến mức cằm rơi xuống đất, tin lớn chính là Lục Hoài Chuẩn thế mà lại nghiêm túc học tập!
Đây thật sự là một chuyện hiếm lạ, các bạn học đã học chung với anh ba năm, hai năm cũng có, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh thế mà lại có dáng vẻ nghiêm túc học tập. Từ trước tới nay anh chưa từng ôn bài. Chỉ là lúc đi học nghiêm túc nghe giảng, vậy mà đã có thể học hết toàn bộ nội dung.
Thế nhưng bây giờ anh đang làm gì vậy? Bây giờ thế mà anh lại nghiêm túc học tập, làm sách luyện đề. Mặc kệ là lúc đi học hay là khi tan học, anh đều ở nơi đó nghiêm túc phân tích bài thi, làm sách luyện tập.
Các bạn học đều sợ hãi, vì sao học bá lại đột nhiên muốn nỗ lực như vậy nữa chứ?
Mọi người đều nghĩ nếu học bá còn nỗ lực như vậy, thế bọn họ nỗ lực làm gì?
Lục Hoài Chuẩn như thế này thật sự dọa chết mọi người rồi.
Thẩm Chân thấy tình huống này cũng cảm thấy không thích hợp, dùng vẻ mặt đầy nghi hoặc nói chuyện với Lục Lâm Vãn: "Lâm Vãn, tớ hoài nghi gần đây học bá thất tình, sao cậu ấy lại nghiêm túc học tập như thế chứ? Tớ nghe nói người ta chỉ có thể nghiêm túc học tập sau khi thất tình thôi."
Lục Lâm Vãn: "......"
Anh nghiêm túc học tập không phải vì thất tình, mà là vì muốn yêu đương......
Lục Hoài Chuẩn thật sự ngược với người ta. Người ta muốn thi được một kết quả thật tốt mới cần phải nghiêm túc học tập. Hiện tại anh nghiêm túc học tập, thế mà để làm sai đề, nói cho chính mình làm thế nào mới có thể sai.
Ngày hôm qua sau khi anh nhìn bài của mình, cảm thấy bản thân muốn thi không tốt cực kỳ không dễ dàng, cho nên hiện tại đành phải đi nghiên cứu.
Lục Lâm Vãn cảm giác mình dường như vừa bị anh làm nhục xong.
Nửa tháng sau lại là một kỳ thi tháng.
Trong kỳ thi lần này, mọi người đều than ngắn thở dài. Ai cũng nói quá khó, quá khó, bởi vì bọn họ sắp thi đại học nên độ khó của mỗi kỳ thi đều sẽ tăng lên.
Kỳ thi này chính là khó tới tận trời cao!
Tuy rằng chỉ số thông minh của Lục Lâm Vãn cũng được nhưng cô cũng cảm thấy đề thi lần này thật sự là quá khó. Sau khi thi xong, học sinh cả lớp đều đang kêu rên.
Ngay cả Lục Hoài Chuẩn cũng ở nơi đó kêu rên: "Khó quá, khó quá, đúng là khó quá, đây là lần thi khó khăn nhất của mình từ trước tới nay."
Lục Lâm Vãn nghe thấy học bá còn nói như vậy thì cực kỳ bình tĩnh, học bá cũng nói khó như vậy, vậy chắc chắn là nó khó, hay là tí nữa lại xem anh đã làm thế nào. Bạn cùng bàn của anh nghe thấy anh nói như vậy cũng cảm thấy không thể tin nổi. Học bá mà cũng sẽ nói hai chữ khó quá ra khỏi miệng sao.
Phải biết rằng, sự tồn tại của Lục Hoài Chuẩn trước đây chẳng khác nào thần cả. Anh chưa bao giờ nói ra chữ khó, mỗi một lần đều nói rất đơn giản, đều sẽ làm được.
Hiện tại thế mà học bá lại nói ra hai chữ này, bọn họ cảm giác mình với học bá cũng giống nhau.
Bạn cùng bàn của anh vỗ vai an ủi anh, nói: "Hoài Chuẩn, tớ biết đối với học bá đã ở thần đàn như cậu mà nói, kỳ thi lần này khó như vậy khẳng định làm cậu rất khổ sở, nhưng không sao cả, làm người ai cũng phải có lần đầu tiên. Lần này thi không tốt, lần sau thi tốt một chút là được, thành tích của cậu vẫn rất tốt."
Vừa rôid Lục Hoài Chuẩn kêu rên một chút, lúc sau lại nghe được lời này thì nghi hoặc đầy mặt, đẩy tay cậu ta ra: "Cậu nói cái gì thế, kỳ thi lần này rất đơn giản nha, tớ nói khó là bởi vì tớ muốn làm sai tất cả. Cái này không phải làm khó tớ sao? Tớ biết hết đáp án, kết quả là, dù thế nào tớ cũng phải làm sai. Thật là quá khó khăn, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tớ."
Cả lớp: "......"
Lục Lâm Vãn: "......" Có thể block cái loại người ngứa đòn này hay không?
Hiện tại cô bắt đầu hối hận, đáng lẽ không nên đồng ý với anh, nói cái gì mà làm bạn gái anh. Nếu thật sự làm bạn gái anh rồi, về sau không phải một ngày 24 giờ đều bị anh làm tổn thương sao.
Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ đáng ghét của Lục Hoài Chuẩn, tức giận vỗ bàn.
Một tuần sau có thành tích của kỳ thi tháng, Lục Hoài Chuẩn thi được 0 điểm, còn là tổng điểm tất cả các môn cộng lại được con điểm này, hơn nữa mỗi một môn anh đều viết đầy đủ.
Lần này Lục Lâm Vãn xếp thứ nhất, bởi vì vị trí đầu tiên ngày xưa đã rớt đài, cô nghiễm nhiên tiến lên.
Lục Hoài Chuẩn bị thầy cô giáo gọi vào văn phòng, tất cả các thầy cô trong khối đều rất tức giận, vốn dĩ một người học trò thông minh như vậy mà bây giờ lại cố ý thi kém như này.
Lục Lâm Vãn vừa vặn đi tới văn phòng nộp bài tập, cô nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn bị thầy giáo gọi tới văn phòng, tất cả thầy cô đều tập trung một chỗ, trông có vẻ cực kỳ tức giận. Dù sao một học bá lại thi kém như vậy, thầy cô có thể không tức giận sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!