Chương 50: Cosplay Mẹ Con (1)

Rosé khẽ hít vào một hơi dài rồi mới mổ nhẹ lên môi cô, nhìn hàng mi vừa dài vừa cong của cô chớp khẽ, nụ hôn lúc này còn hồi hộp hơn cả… Nụ hôn đầu tiên của bọn họ.

"Mẹ thật là tốt bụng."

Lúc này nàng xấu hổ đến mức ngón chân cũng quắn quéo hết cả lên: "Vậy… Em về trước đây."

"Ừ"

Nàng chậm chạp thu dọn chén bát, vặn nắp bình giữ nhiệt lại, xách giỏ lên.

"Ở lại với chị được không?"

Nàng nhìn thấy cô bán manh thì cả người rần rần hết lên.

Vậy thì… Ai mà nỡ cự tuyệt chứ.

Trong phòng bệnh có một cái ghế sofa, nàng nằm đó đỡ một đêm thì hẳn là cũng được đi.

Nàng đóng cửa lại, tắt đèn, nằm xuống. Sofa cũng không quá mềm mại, nàng trở người tìm tư thế thoải mái, vừa chợp mắt không được bao lâu thì cảm giác được có một ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm vào mình.

Bị nhìn như vậy da gà da vịt gì của nàng cũng dựng đứng hết cả lên, bất đắc dĩ đành phải nhìn qua.

"Sang đây ngủ này. Em ngủ ở đó sẽ bị cảm lạnh."

"Em… Em không mang theo đồ ngủ." Không phải cô có thói ở sạch sao.

"Cởi quần ra là được."

"Ồ."

Vì vậy nàng chỉ đành mặc chiếc áo hai dây mỏng tang cùng với cái quần lót bé xíu chui vào trong chăn của người kia.

Lisa cũng không dựa sát vào người nàng, chắc là do cô ngại trời đang nóng sẽ đổ mồ hôi.

Nàng mới nhắm mắt không tới hai phút, thì đột nhiên bên cạnh có tiếng sột soạt.

Ngay lập tức cảm giác được có một cơ thể ấm nóng dán sát vào người mình, hai cánh tay vòng quanh cơ thể nàng.

Nàng giơ tay ra sau sờ soạng thì tim nhảy thót lên một cái, cô đã cởi sạch bong tự lúc nào.

Nàng nín thở, ép mình không được chú ý đến cô.

Nhưng một lát sau tay của cô không thành thật, đôi tay hư hỏng bắt đầu di chuyển trên người nàng, đang cởi bỏ dây áo của nàng.

Lần này nàng lại nghiêm túc phản kháng, nhưng vẫn không cứu được quần lót, mảnh vải bé tí ti nhanh chóng bị cô cởi ra vứt sang một góc.

…Biết chắc là đêm nay sẽ không được yên bình mà!

Hai người trần truồng ôm nhau, da thịt mềm mịn cọ sát lẫn nhau dễ làm cho người ta sa vào, cô khẽ nỉ non bên tai nàng: "Thoải mái quá. Cơ thể của mẹ thật là mượt mà."

Nàng gục đầu thấp hơn, không nói câu nào.

"Vậy mà cũng ngủ được sao?"

Nàng vẫn luôn cảm thấy da mặt của mình đã đủ dày rồi, nhưng khi nghe thấy cách xưng hô kia phát ra từ miệng cô, nàng vẫn tự cảm thấy vô cùng thẹn thùng, muốn đào lỗ để trốn.

Xấu hổ muốn chết.

"Ngực của mẹ còn dán vào người con này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!