Trước khi gặp mặt, B đã cố ý tiêm cho nàng một mũi dự phòng: "Tính tình của chị géi kia có hơi chảnh chọe, có thể lúc nói chuyện sẽ không được dễ nghe, cậu chịu khó kiên nhẫn một chút."
"Không sao, coi như đang nuôi một đứa con là được."
"Chậc."
Vừa đẩy cửa phòng khách sạn bước vào thì nàng nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi, thân hình hơi béo nhiệt tình chào đón, vui vẻ tự giới thiệu: "Xin chào, xin chào, tôi là C, là người đại diện của Lisa."
B vừa bước vào đã nhìn xung quanh: "Lisa đâu?"
"Lisa đang tháo phục sức trong toilet, chúng tôi vừa mới kết thúc buổi chụp ảnh cho tạp chí xong thì vội vã chạy đến đây."
"Xí, không ngờ chị ta cũng nhận được công việc ha. Vậy chúng tôi ngồi đây chờ chị ta vậy."
"Được, được." Ngoài miệng thì C đang tiếp chuyện B nhưng ánh mắt chứa ý cười vẫn luôn quan sát nàng: "Park tiểu thư thật là xinh đẹp, những nữ minh tinh trong giới cũng không thể bì được."
B khẽ bóp véo gương mặt của nàng: "Nói cô ấy bị bao nuôi tôi còn tin nữa là. Cũng may Rosé nhà chúng tôi có vẻ ngoài chiếm ưu thế, nếu không thì ngay cả mặt của Lisa cũng không được nhìn rồi."
"Cậu bôi mất phấn của tớ rồi."
"Ồ."
"Điều kiện Lisa đặt ra quá hà khắc, người được đề cử bị cô ấy loại không ít. Nếu là những người mới khác gặp được kim chủ chịu bỏ tiền bỏ sức đã lập tức vui mừng mang ơn rồi, chỉ có cô ấy là chọn tới lựa lui. Park tiểu thư là người có tố chất tốt nhất trong số những người ứng cử, tuổi còn trẻ, dáng người đẹp, tính cách cũng rất đáng yêu nữa. Lisa không thích nhất là loại người ỷ vào có vài đồng tiền dơ bẩn thì vênh váo kênh kiệu không biết tôn trọng người khác..."
"Mấy cái khác thì tôi nhận nhưng làm sao các người biết tôi tốt tính vậy?"
B và C cả hai nhìn nhau cười, không nói gì thêm.
Bất chợt nàng thấy lạnh sống lưng.
Ngoài cửa phòng có tiếng gõ cửa, cửa mở ra từ bên ngoài, bước vào là một người phụ nữ. Cô cúi đầu trên trán còn lấm tấm vài giọt nước, làn da căng mọng, còn trắng trẻo hơn cả mấy em nữ sinh mới lớn.
Lúc cô đến gần, nàng nhạy bén nhận ra bầu không khí trong phòng có thay đổi, ngay cả B bình thường hay tùy tiện nay cũng vô thức thay đổi tư thế, chuyển sang một dáng ngồi vô cùng thục nữ, còn không quên vén tóc cho gọn gàng lại.
"Ừm."
Rosé lặng lẽ ngồi thẳng sống lưng dưới ánh nhìn chăm chú của cô.
Cô kéo chiếc ghế dựa bên cạnh nàng, đặt xuống phía đối diện với nàng, ngồi xuống một cách đầy tao nhã, nhẹ giọng hỏi: "Là em hả?"
Đầu óc nàng lúc này như đang bắn pháo hoa.
"Sao không nói gì vậy?"
Nàng vừa nghe thấy cô mở miệng, lỗ tai lập tức nóng lên: "... Chào chị."
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao chạm vào chỗ nào của cô cũng phải trả tiền rồi.
Dáng vẻ của người phụ nữ này toát lên một luồng hào quang chính là cái loại chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn, không được có suy nghĩ dâm loạn, mỗi khi cô nói chuyện với nàng, nàng đều có một cảm giác vận may của mình đang giảm xuống...
"Đã yêu đương bao giờ chưa?"
"Chưa, chưa có." Mấy năm nay chỉ lo theo đuổi Jisoo.
Cô cười khẽ.
Không biết vì sao mặt của nàng đỏ đến mức muốn rỉ máu.
"Park tiểu thư, em có thể bao nuôi tôi không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!