"A là ai?"
Trong quán cà phê, sau khi nghe nàng kể về chuyện xảy ra ngày hôm đó, B lên tiếng hỏi.
"Đàn em của Jisoo, là học bá, cũng vừa học vừa làm giống chị ta, nghe nói kỳ nghỉ hè đại học năm ba dựa vào việc mở lớp học đào tạo hè đã kiếm được khoảng 20 triệu." nàng ủ rũ khuấy cà phê.
"Rất thông minh nha, chắc bọn họ là cùng một loại người, vì vậy mới hợp tính nhau. Jisoo có ý chí vươn lên cao như vậy đương nhiên là sẽ có yêu cầu cao đối với một nửa kia của mình, cậu chỉ được mỗi cái nhà giàu còn những mặt khác thì bình thường chẳng có gì nổi trội lại còn không có chí tiến thủ nữa."
"Nhưng tớ cũng có cố gắng trong việc học và công việc mà."
"Cậu nói xem, ba cậu là nhân vật nổi danh của thành phố, cậu lại chỉ làm việc vặt trong một công ty nhỏ không có tên tuổi, tiền lương mỗi tháng lãnh được khoảng 4 triệu, còn không bằng thu nhập của chú tài xế lái xe cho ba cậu có phải không?"
"Mấy người trong công ty rất tốt, đặc biệt là sư phụ của tớ có tiêu chuẩn rất cao. Tớ thích viết tiểu thuyết, tiền bạc đủ dùng là được rồi."
"Chậc." B lắc đầu, cũng chẳng tiếp tục mắng nàng không có tiền đồ nữa.
Thật ra Rosé không phải vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, trong ký ức của nàng, khi nàng còn bé cũng từng chen chúc với cha mẹ trong một căn nhà trệt nhỏ xíu ngay cả nhà vệ sinh cũng không có, tại một thôn làng trong thành phố.
Sau này ba Park móc nối quan hệ, mỗi ngày đều đến bệnh viện lau người, đút cơm, đổ bô cho cha của cấp trên, chăm sóc còn chu đáo tận tâm hơn cả hộ lý, ngay cả móng chân của người ta ông ấy cũng cắt giũa gọn gàng làm cho mượt mà bóng loáng, khiến ông cụ vô cùng cảm động.
Với tình hình giới kinh thương khoảng bảy tám năm trước, ôm được cái đùi này chẳng khác nào ôm được cây rụng tiền.
Park Jung
-min vất vả khổ sở lặn ngụm trong nơi ăn thịt người không nhả xương như thương giới hết nửa đời người mới giành được một khoảng trời cho riêng mình, đối với đứa con gái duy nhất của mình ông chưa bao giờ có yêu cầu nghiêm khắc. Tính cách nàng giống mẹ, ông ấy biết rõ nàng không thể nào ứng phó được những mối quan hệ phức tạp của thương giới.
Vì vậy bao nhiêu kỳ vọng ông đều đổ dồn hết lên người Jisoo, cho nên tác phong hành sự và thủ đoạn quản lý của Jisoo đều sao y bản gốc là Park Jung
-min.
"Tớ biết cậu thích gương mặt kia của Jisoo, vẻ ngoài của chị ta đến tớ nhìn còn nhũn chân. Nhưng người xung quanh tớ không thiếu nhất chính là mấy loại hình tiểu thịt tươi có khí chất như vậy, gần đây tớ có gặp một cực phẩm, vừa mới xuất đạo không lâu đã vội tìm chỗ dựa, chỉ là đang còn thiếu nợ, có thể cậu sẽ phải trả giúp cô ta."
"... Cậu bảo tớ bao nuôi minh tinh?"
"Giới giải trí vốn dĩ là sân chơi của những người có tiền. Tớ cũng không nỡ nhìn thấy Lisa bị đám phụ nữ ghê gớm kia làm hư, nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn là cậu thích hợp nhất."
Nhưng mấy chuyện bao nuôi này, trong suy nghĩ của nàng đều là chuyện của mấy ông già đầu hói bụng phệ hay làm, dầu gì nàng cũng là một thiếu nữ tài đức vẹn toàn, còn cần phải dựa vào việc bao nuôi để tìm tình yêu đích thực sao!
Rosé cố gắng nhịn mãi cũng qua được nửa tháng không đến tìm Jisoo cũng như không cố tình tìm hiểu tin tức về chị.
Không bị nàng quấy rầy hẳn là chị sẽ cảm thấy vô cùng thanh tịnh ha.
Tầm bốn giờ chiều, Jisoo gọi điện thoại cho nàng: "Ba bảo chúng ta trở về nhà chính ăn cơm."
Trước mặt người trong nhà chị cũng sẽ gọi Jung
-min một tiếng ba.
"Ừ"
Thái độ xa cách của nàng rõ ràng như vậy, Jisoo nhắm mắt, ngữ điệu dịu lại: "Em đang ở đâu? Chị lái xe đến đón em."
Đến giờ nàng còn chưa đi thi bằng lái xe.
"Không cần đâu, em tự đón xe qua."
Chị không nói thêm gì nữa, cúp điện thoại.
Jung
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!