Rốt cuộc tại sao mọi chuyện lại phát triển đến mức này?
Tháng mười, đoàn phim "Phật đạo" chạy đến đầm Thân ở ** lấy cảnh, vừa vặn cách không xa nhà tù giam giữ Jung
-min. Rosé đón xe qua thăm, hai cha con nàng kết thúc cuộc gặp gỡ lần thứ hai sau vài tháng qua cuộc gọi thoại và lớp kính thủy tinh thật dày.
Tinh thần ba Park rất tốt, chẳng qua ông gầy đi không ít, tóc cũng bạc đi nhiều.
Lần trước gặp mặt, nàng luôn không kìm lòng được nghẹn ngào, mũi chua xót nói không thành lời. Giờ đây cuối cùng nàng có thể khống chế được tâm trạng, từ từ kể lại tình hình gần đây cho ông nghe.
Tóm lại người ba Park lo lắng nhất là nàng, tuy qua thư ông đã biết có người giúp nàng giải quyết món nợ, còn giới thiệu nàng ký hợp đồng biên kịch với công ty phim ảnh. Bây giờ nghe nàng chính miệng thuật lại, trên vai ông như trút bỏ được một ngọn núi khổng lồ, sống lưng vốn hơi còng xuống cũng dần thẳng lên.
"Lisa?" Nhắc tới cái tên này, trong nụ cười của ba Park càng tỏ vẻ vui mừng hơn: "Trước kia ba sắp xếp cho con xem mắt con còn không vui mà, nói với ba rằng hai đứa trò chuyện không hợp nhau chút nào, bây giờ cuối cùng là cô ấy giúp con."
"Xem mắt?" Ba sắp cho nàng quá nhiều đối tượng xem mắt, nàng còn chẳng nhớ nổi mặt và hình dáng của những người đó, nàng xem mắt với Lisa lúc nào nhỉ!
"Không phải hai đứa quen biết nhau qua lần xem mắt đó sao? Cô ấy chính là con gái của bạn cũ ba đó."
Nàng ngây ra như phỗng, ngượng ngùng nói qua loa chủ đề này: "À à, con hơi rối tí."
Nàng nhớ rồi!
Cô sớm đã bắt đầu chơi khăm nàng rồi! Rosé tức giận nắm tay thành đấm, uổng cho nàng vì muốn trung trinh với bảo bối, còn moi ruột gan dựng nên một nhân cách "ung thư thẳng nữ" để xua đuổi đối tượng hẹn hò. Khi đó ở cách vách tường cô đang cầm điện thoại di động tán gẫu với nàng, trong lòng chắc đang cười ná thở phải không??
Tức muốn khóc.
Trên đường trở về, đang đứng đợi xe, nàng bất ngờ gặp được A.
Cô ta mặc một chiếc áo khoác dài màu cà phê nhạt, mái tóc bồng bềnh màu bạch kim, đôi môi đỏ chót, cô ta đứng đó trông vô cùng bắt mắt.
Đầu tiên nàng suýt nữa không thể nhận ra cô ta, màu tóc này rất ít người châu Á có thể cân được, lông mày cô ta vẽ vừa to vừa đậm, dù có trang điểm khéo léo nhưng cả gương mặt chỉ có đôi lông mày đó là nổi bật.
Nàng đang bối rối vì đôi lông mày của A thì cô ta bỗng chủ động đến gần mời nàng vào quán cà phê gần đó ngồi một lát.
Nàng nhớ lại những gì B từng nói.
Mấy hôm trước, B gửi tin nhắn nói A cũng đã trở về nước, lại bắt đầu dây dưa với Jisoo, nghe nói hai người còn ở cùng nhau.
"Thật may là cậu không quay đầu lại, nghe nói lúc ở nước ngoài A đã từng phá thai vì cô ta. Sau này Jisoo còn không cần cô ta, ngược lại muốn về nước tìm cậu nên cô ta đã cắt cổ tay trong bồn tắm."
Là hôm đó sao?
Hôm đó nàng đến sân bay đón chị nhưng không thấy người đến, hóa ra chị bị hoãn là do chuyện này.
Rốt cuộc từ lúc nào Jisoo trở thành người nàng chưa bao giờ biết.
Nàng đoán A tìm nàng không phải vì ép nàng cách xa hay buông tha đừng dây dưa với chị nữa.
Nàng cũng rất muốn giải thích cho cô ta rằng ngay từ lúc phá sản nàng đã nói rõ với chị rằng chị không còn ý nghĩa gì với nàng nữa mà chính chị không chịu buông tha cho nàng.
Thế nhưng sau khi A ngồi xuống, lấy một cái USB ra giao cho nàng, mỉm cười nói bên trong có thứ nàng muốn biết.
-----------
Nàng ngồi trước máy tính suy tư, tay đang nghịch cái USB.
Cô đi vào chợt trông thấy thứ nàng đang cầm, cô yên lặng đi ra phía sau nàng, đút tay vào túi quần lấy ra một vật: "Bác có khỏe không?"
Nàng gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!