Chương 9: (Vô Đề)

Chúng tôi quả thật đã làm những việc đó.

Lúc đó tình cảm vẫn còn thật lòng.

Đối với kết quả này, Khương Khoáng nói không tin.

Anh ta nhìn tôi, lẩm bẩm: "Em rốt cuộc đã viết cái gì?"

Tổ chế tác công bố những tấm thẻ tôi đã viết trong "căn phòng tối".

Là... cùng tôi chịu phạt đứng.

Là... bắt đom đóm cho tôi.

Là... tổ chức sinh nhật cho tôi.

Đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Đặt vào độ tuổi hiện tại, nói ra thấy ngô nghê không tả được.

Người dẫn chương trình tiếc nuối thông báo chúng tôi đã thua.

Hình phạt là cần cùng nhau nấu bữa tối cho các khách mời khác.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Cứ sợ sẽ là gì đó, ví dụ như phải ở riêng một phòng cả đêm.

Thế thì tôi thà bồi thường vi phạm hợp đồng còn hơn.

Tay tôi vừa cho vào nước lạnh thì Khương Khoáng nắm lấy.

"Hôm nay em đến tháng," anh ta nói.

"Để anh làm cho."

Tôi hất tay anh ta ra, quay sang bóc tỏi.

Nhân viên công tác đều không có ở đó.

Nói là để lại không gian riêng cho chúng tôi.

Chỉ là không nói rõ....... đã lén lút giấu một cái máy quay.

"Tại sao em lại viết những chuyện đó?"

Tôi không nói lời nào.

Khi yêu một người, những lời muốn nói có thể nói đến tận chân trời góc biển.

Khi không yêu, nghe thấy giọng anh ta cũng thấy chán ghét.

Anh ta bắt đầu lẩm bẩm tự nói: "Thật ra, lúc chọn thẻ... nhìn thấy ba tấm thẻ đó, anh cũng đã do dự."

"Dù đã qua nhiều năm như vậy, anh vẫn loáng thoáng nhớ."

"Chỉ là không ngờ chúng lại quan trọng với em đến thế."

"Diêm Tinh, lúc viết những chuyện đó, em đang nghĩ gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!