Đến gần 6:00 tối cả nhả di chuyển đến địa điểm tổ chức sinh nhật, gia đình anh chị đã đặt tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà hàng, sinh nhật bé Mèo anh chị chỉ mời ông bà nội ngoại, em và Minh Anh. Anh chị đặt một phòng riêng ở nhà hàng để tổ chức sinh nhật cho bé Mèo, nhân vật chính của hôm nay vừa tròn hai tuổi rất ngoan ngoãn đáng yêu. Tên thật của bé Mèo là Đặng Nhật Lệ, chị gái của em rất yêu mèo nên đặt luôn biệt danh cho cô bé là Mèo.
Mọi người vừa ăn uống nói chuyện xoay quanh bé Mèo, Nhật Lam cả cơ thể vẫn ở đây em vẫn tỏ ra vui vẻ lắng nghe mọi người nhưng tâm trí của em lại đặt hết vào chiếc điện thoại. Chị Trang thấy em cứ thi thoảng lại nhìn điện thoại, chị ghé sát vào em thì thầm:
"Từ chiều đến giờ chị cứ để ý thấy em để ý điện thoại, sao vậy hai đứa cãi nhau à?"
Em lắc đầu đáp lại chị: "Không ạ. Chị đừng để ý đến em mà tiếp chuyện mọi người đi."
Chị Trang thở dài nói: "Ừ chuyện của em thì em tự giải quyết đừng để cảm xúc của mình ảnh hưởng đến mọi người xung quanh."
Nhật Lam gật đầu em cất điện thoại vào túi xách, tạm thời gác lo lắng trong lòng đã vui vẻ cùng gia đình mới là trên hết. Sau khi bánh kem được phục vụ đẩy lên, mọi người cùng hát chúc mừng sinh nhật cô bé, cô bé thấy chiếc bánh kem thì rất thích thú muốn nhào người qua để với lấy nhưng anh Hoàng đã nhanh chóng giữ cô bé lại.
"Mèo của bố thổi nến nào." Anh Hoàng để cô bé lại gần bánh kem rồi dạy cô bé thổi phù phù. Nhưng chiếc bánh kem bắt mắt khiến cô bé chỉ muốn nhoài người ra nắm lấy bánh kem mà không muốn thổi nến, cứ mỗi lần như thế anh Hoàng lại phải giữ cô bé lại.
"Mẹ ơi… ăn bánh." Vì bố không cho nên cô bé giơ tay về phía chị Trang bập bẹ nói muốn chị Trang lấy bánh cho cô bé. Chị Trang đón bé Mèo từ tay anh Hoàng.
"Mẹ con mình cùng thổi nến nha." Nói rồi chị Trang và cô bé cùng nhau cúi xuống, nến tắt người thổi là chị Trang.
Ông bà nội ngoại vỗ tay hoan hô khen cô bé:
"Mèo con của bà giỏi quá!"
"Bé con nhà ai mà giỏi thế nhỉ?"
"….."
Sau màn trao quà và cắt bánh thì bữa tiệc sinh nhật cũng kết thúc, quà của cô và Minh Anh là môt chiếc lắc tay bạc có mặt đá hình chú mèo, em đã phải suy nghĩ và so sánh rất lâu mới có thể đưa ra quyết định mua một chiếc lắc bạc không quá đắt cũng không rẻ, đơn giản mà lại đáng yêu như chiếc lắc bạc này. Sau khi chọn em cũng hỏi qua ý kiến của Minh Anh, chị ấy là người đơn giản nên ưng luôn chiếc lắc này.
Chị ấy nói em chọn rồi chị ấy sẽ là người mua nói qua nói lại mãi cuối cùng em vẫn phải đồng ý để chị ấy thanh toán tiền chiếc vòng này.
Lúc cả nhà rời khỏi nhà hàng thì cũng đã 8 giờ hơn, em nhìn đoạn thoại màn hình hiển thị tin nhắn messenger đến từ chị, em vội vàng bấm vào xem
"Đáng yêu quá.🥰"
"Xinh xắn đáng yêu giống dì Lam thật đấy!😁"
"Tiếc thật đấy nếu không phải có công việc quan trọng chắc chắn chị sẽ không bỏ lỡ sinh nhật 2 tuổi của Mèo đâu."
"Chị bận quá bây giờ mới trả lời được tin nhắn của em. Chị xin lỗi nhé!"
"Tối nay, chị không đón em được rồi, phòng của chị có tổ chức bữa liên hoan nhỏ chào mừng nhân viên mới đến!"
"Chị xin lỗi nhé! Yêu em!❤️"
Nhật Lam thở phào những lo lắng trong lòng cũng tan đi, nhìn những dòng tin nhắn của chị khóe miệng không tự chủ mà cong lên hết cỡ. Chị Trang thấy em đứng một góc nhìn màn hình điện thoại mà cười, không nhịn được liền trêu:
"Được người yêu dỗ dành cái là tươi tỉnh hẳn nhỉ?"
"Đâu có đâu em lúc nào chả tươi tỉnh."
Chị Trang lườm em vỗ vỗ vai em nói
"Thôi thôi nhanh ra chào hai ông bà nội ngoại bé Mèo đi mà về nhà nghỉ sớm. Cứ đứng đấy mà cười như trông có giống bị thiểu năng không?"
"Em mà thiểu năng thì chị cũng thế!" Em nhăn mặt cãi lại chị Trang.
"Thôi mau đi đi!" Chị Trang mất kiên nhẫn xua tay không muốn đôi co thêm với em nữa.
Ông bà ngoại sẽ về nhà của ông bà, còn ông bà nội ở xa thì về nhà anh chị chơi mấy ngày, sau khi chào tạm biệt bố mẹ xong chị Trang đứng ở cạnh ô tô hỏi em
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!