Tại sở cảnh sát Lam Châu, kết quả hóa nghiệm của lọ thuốc gửi đến đã có, thành phần trong thuốc chính là thuốc kích d*c được tìm thấy trong người của các nạn nhân.
"Hắn tiếp tục tìm đến chúng ta, càng ngày càng táo bạo như vậy, tại sao chứ?" Trương Kiến Quốc đập bàn tức giận.
"Hắn thấy chúng ta tìm hắn quá chậm. Mất kiên nhẫn rồi!" Tạ Kỳ Ngôn cau mày.
Không phải Tạ Kỳ Ngôn không có hồ sơ hung thủ của mình, nhưng có rất nhiều điểm mấu chớt để khoanh vùng. Cô biết hung thủ là người có chướng ngại trong việc giao tiếp, hắn không tự tin. Nút thắt trên dây mà hắn dùng trói tứ chi của nạn nhân thường thấy torng các viện dưỡng lão, có thể hung thủ là người thường xuyên lui tới đây. Hầu hết các địa điểm lựa chọn ra tay đều nằm ở vị trí ít người qua lại, hắn rất rành Lam Châu, có thể là dân địa phương.
Thuốc kích d*c được làm từ các thành phần tổng hợp, dễ tìm thấy trong những khu vực điều trị. Theo báo cáo của Thiểu Phong, đây là loại thuốc tự chế không phải mua trực tiếp từ các nguồn xung quanh. Điều đó, cho thấy tên này rất rành về dược phẩm. Hơn nữa, cũng rất thường xuyên ra vào bệnh viện hay những nơi điều trị để lấy được thuốc.
"Sếp Tạ! Tôi có chuyện muốn nói." Thiểu Phong ngập ngừng.
"Cậu phát hiện điều gì sao?"
"Bụi vải trong mũi của Lưu Tỉnh là từ một chiếc khăn tay nhỏ. Trên mép miệng của Diễm m, chúng tôi phát hiện có chất keo của băng dính vương lại, thuộc loại băng dính dán điện. Cả hai loại này đều dùng trong sửa chữa."
Trong lúc phụ giúp Hàn Hân Đình khám nghiệm, Thiểu Phong đã học thêm về việc quan sát tỉ mỉ. Thế nên, dù đã hoàn thành khám nghiệm, anh vẫn dành thời gian ở lại để tìm kiếm thêm manh mối trên các thi thể. Sự kiên trì này giúp anh phát hiện chất keo dính trên người Diễm m.
"Sửa chữa?" Phương Tư Nhã tìm được từ khóa.
"Đội phó Trương, liệu chúng ta có hồ sơ nào trùng với những mô tả này không? Một người có khả năng ra vào ở những nơi điều trị, khu vực chăm sóc, từng làm công tác liên quan đến y tế và có công việc về sửa chữa. Là dân địa phương. Đặc biệt không giỏi giao tiếp, kiểu người tự ti." Tạ Kỳ Ngôn chăm chú chờ đợi
"Phí Quốc Cơ!" Trương Kiến Quốc nảy ra nhanh cái tên mà từ đầu cũng nằm trong vòng tình nghi của ông khi người này từng có lịch sử về xâm hại tình d*c.
"Phí Quốc Cơ sao? Lúc nãy thấy ông ấy đi cùng pháp y Hàn." Một cảnh viên vô tư bước vào đưa hồ sơ cho các sếp, nhanh miệng nhanh não khi nghe cái tên này xuất hiện trong phòng hình sự của sở cảnh sát.
Thông tin này của cảnh viên khiến nơ
-rơn trong đầu Tạ Kỳ Ngôn chạy điên loạn, mọi mối nối rời rạc lập tức trở thành sợi dây giúp Tạ Kỳ Ngôn dần dần nhận ra thái độ trốn tránh của Hàn Hân Đình khi báo cáo trong cuộc họp, cô ấy đã che giấu điều gì đó.
Với năng lực và thời gian mà Hàn Hân Đình dành cho việc khám nghiệm, cô ấy tuyệt đối sẽ không bỏ sót nhưng luận đoán này. Hơn nữa, ngay từ đầu, Hàn Hân Đình đặt cảm xúc rất lớn trên người mỗi một nạn nhân khiến nhiều lần mất đi lý trí.
Phương Tư Nhã cũng đã bắt đầu nghi ngờ điều này, Hàn Hân Đình sẽ không bỏ qua những điều này nhưng trong báo cáo pháp y của cô lại hoàn toàn không có.
"Sếp Tạ! Có chuyện rồi, một số người dân chạy đến báo rằng họ bị vào nhà quấy rối còn xét nát đồ lót phụ nữ." Thông báo của Tiểu Cảnh lập tức cắt ngang dòng suy nghĩ của Tạ Kỳ Ngôn và để lại cho mọi người một sự kinh ngạc khó tả.
"Tư Nhã! Cậu cùng Tiểu Cảnh và một số người sang đó xem tình hình đi!" Tạ Kỳ Ngôn nhanh chóng phân phó.
"Đội phó Trương, toàn bộ lịch sử di chuyển của Phí Quốc Cơ trong 1 tháng nay, chúng ta cần điều tra chi tiết. Chúng ta không thể để xổng nữa."
"Rõ! Sếp Tạ." Trương Kiến Quốc nhận lệnh và nhanh chóng triển khai cảnh viên làm việc.
Lúc này, Tạ Kỳ Ngôn cần xác minh thêm một chuyện, cô tìm chỗ vắng vẻ và gọi cho Lâm Chính.
[Chú à! Cháu muốn hỏi chú có biết vụ án nào ở Thành Đô hoặc Anh Châu chúng ta liên quan đến xâm hại tình d*c, nạn nhân bị c**ng bức là trẻ vị thành niên, nhưng trên người không tìm thấy dấu vết của t1nh dịch, sau đó trở thành án treo không?]
[Sao cháu lại hỏi chuyện gì xa lắc vậy? Vụ án hiện tại không cần lo nữa à?]
[Chú! Cho cháu biết đi!]
Trước giọng nói kiên định của Tạ Kỳ Ngôn, Trương Kiến Quốc biết rằng phải có lý do nên con bé mới gấp gáp như thế.
[15 năm trước, Anh Châu xuất hiện sát nhân hàng loạt, ban đầu xuất phát từ những vụ trộm cắp, cảnh sát lại nhận thêm những khiếu nại về việc nhiều thiếu nữ bị sàm sỡ. Sau đó, Anh Châu bắt đầu có những vụ giết người sau khi bị xâm hại, nhưng cảnh sát không bắt được hung thủ.]
[Thời điểm đó, công nghệ ADN cũng chưa phát triển, pháp y chúng ta không được đầu tư đúng mực, máy móc tương đối đắt và lãnh đạo thành phố cũng không triệt để đầu tư. Vụ án có tổng cộng 10 thiếu nữ bị hại nhưng hung thủ thì đến giờ vẫn chưa bắt được.]
[Có điểm chung không?]
[Toàn bộ từng bị hung thủ xâm hại nghiêm trọng, bị rửa sạch t*ng trùng bẳng nước muối tẩy trùng. *m đạo bị bạo hành bởi vật c ứng. Các nạn nhân chết do ngạt thở.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!