Chương 18: Đi bắt người

Việc công bố các bằng chứng và nghi ngờ cảnh sát liên quan nhắm vào Từ Hiểu Sung khiến báo chí và người dân trong đặc khu Tô Hàn được một phen bùng nổ.

Nhiều người lên tiếng chê trách về nhân phẩm và lương tri của Từ Hiểu Sung, cho rằng anh là người đội lốt thú khi toan muốn giết hại cho mình.

Bên cạnh đó, sự việc làm nổ ra những làn sóng dư luận mạnh mẽ đứng lên bênh vực Mẫn Kỳ và A Minh, đồng thời, Từ Hiểu Chí cũng hoàn hảo trở thành hình mẫu thanh niên quật cường, trách nhiệm khi nén lại nỗi đau mất mát mà đứng lên gánh vác gia đình.

Vì vậy, rất nhiều lời chia sẻ trên các diễn đàn khen ngợi lẫn thương cảm cho người đàn ông thư sinh như Từ Hiểu Chí. Từ Hiểu Chí cũng rất biết nắm bắt tình hình mà trưng ra dáng vẻ tiều tụy, công khai muốn thay anh chăm sóc cho mẹ con Mẫn Kỳ và cơ ngơi nhà họ Từ.

Khi tin tức tình nghi của Từ Hiểu Sung lan rộng cũng khiến cục diện bảo hiểm thay đổi. Vì bảo hiểm 100 triệu được ông Từ Quang Kiệt để lại với tên người thụ hưởng là Từ Hiểu Sung. Ông đã chọn ký loại bảo hiểm qua đời với bất kỳ nguyên nhân nào dù là bên ngoài hay do bệnh. Đây là điều ông ấy có thể làm để giúp đỡ con mình. Tuy nhiên, do người thụ hưởng là kẻ tình nghi, quyền lợi sẽ được giao lại cho người thân nhất của Từ Hiểu Sung, chính là Mẫn Kỳ và A Minh.

Nếu nghi ngờ của cảnh sát là đúng, chắc chắn hung thủ sẽ buông lỏng cảnh giác. Hơn nữa, người từ tổ trọng án cũng đã âm thầm khóa chặt theo dõi những người nhà họ Từ. Lúc này, Tạ Kỳ Ngôn đến thăm Từ Hiểu Sung tại nơi tạm giam.

"Từ Hiểu Sung! Tôi nói chuyện với anh được không?"

"Đến khi nào mấy người mới chịu thả tôi đi. Tôi không giết ông ấy, tôi không có."

Tiểu Hiểu Sung mệt mỏi van nài. Dưới con mắt của Tạ Kỳ Ngôn, hắn trông có vẻ đã kiệt sức, hoàn toàn mất đi sự cao ngạo và ngông nghênh lúc ban đầu.

"Anh giúp chúng tôi được không?"

"Cái gì? Giúp? Giúp cái gì?" Ánh mắt đờ đẫn của Từ Hiểu Sung ngước lên khỏi đôi bàn tay khô sần.

"Tôi tin anh không gián tiếp giết ba mình."

Tạ Kỳ Ngôn đặt bàn tay của mình lên bàn tay lạnh run của hắn như một cách trấn an. Hơi ấm từ da thịt, điều mà hắn đã sợ mình sẽ không còn được chạm đến khi hắn bước vào đây, phần nào giúp Từ Hiểu Sung thả lỏng.

"Nhưng để tìm được hung thủ, chúng tôi cần anh giúp. Tôi biết, anh cũng tò mò xem ai là người hãm hại ông ấy mà đúng không?"

Câu nói của Tạ Kỳ Ngôn khiến ánh mắt của Từ Hiểu Sung trở nên sáng quắt.

"Tôi làm được gì?"

Tạ Kỳ Ngôn vừa nói vừa đưa cho Từ Hiểu Sung hộp cơm gà dầu nóng hổi mà mình đã mua trước khi đến đây

"Im lặng và chịu thiệt thòi mấy hôm. Sau đó, chúng tôi sẽ cho anh câu trả lời.".

Từ Hiểu Sung vẫn chưa hiểu ý này là gì nhưng anh biết sự đảm bảo từ người cảnh sát này sẽ cho mình một sự thật mà bản thân luôn đau đớn tìm kiếm mấy ngày nay.

Từ Hiểu Sung gật nhẹ đầu rồi lấy hộp cơm gà từ tay của Tạ Kỳ Ngôn. Mùi gạo thơm ngon sộc vào mũi, Từ Hiểu Sung bỗng thấy cánh mũi mình cay xè. Đã từng không trân trọng, vậy mà một hộp cơm tầm thường cũng có thể biến thành một bữa ngon làm anh muốn khóc.

"Tôi sẽ sắp xếp để anh một căn phòng trong sở thay vì ở trong phòng tạm giam này."

"Không cần đâu. Có một chỗ nằm đã là tốt lắm rồi." Giọng nói anh ta trầm lại, đôi mắt rũ mi xuống.

Ở lại đây cũng hay, tôi chưa từng có thời gian chiêm nghiệm bản thân và gia đình mình nhiều như khi ở đây." Từ Hiểu Sung lắc đầu.

"Vậy tôi sẽ nói lấy thêm mền cho anh. Đêm xuống ở Tô Hàn sẽ lạnh đó."

Ở phòng tạm giam nhưng Từ Hiểu Sung không phải là tội phạm, Tạ Kỳ Ngôn không thể đối đãi với một người dân vô tội như cách đối xử với một kẻ sát nhân.

Lúc chuẩn bị bước ra khỏi phòng tạm giam, Tạ Kỳ Ngôn nhớ ra điều gì đó nên đột ngột quay lại hỏi.

"Anh có từng kể cho ai nghe về tình hình bệnh của ba mình không?"

"Tôi có thể kể cho ai. Ba tôi rất trọng sĩ diện, ông ấy không để người ngoài biết ông ấy có bệnh đâu. Tôi chỉ hay nói cho vợ mình nghe thôi, cô ấy trực tiếp chăm sóc ông ấy mà."

Lúc gần rời đi, Tạ Kỳ Ngôn nghĩ rằng mình vẫn cần phải cho anh ấy biết ba của anh ấy là người như thế nào.

Tạ Kỳ Ngôn lấy ra trong túi ngoài của áo khoác cuốn sổ nhật ký, đặt lại bên cạnh Từ Hiểu Sung rồi đi ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!