Chương 44: (Vô Đề)

Triệu Trạm hơi mím môi cười, ôn lãng như gió xuân thổi qua mặt.

"Chỉ là nên quản vẫn phải quản, không dạy chỉ sợ nàng về sau xử sự không lưu loát, nương tay chỉ có hại," hắn vừa chuyển chủ đề, lời vẫn tha thiết, tiếc hận vô cùng mà thở dài:

"Chỉ sợ Quốc Công đau lòng cho rằng ta khắt khe với Noãn Trúc, trước sau nàng ấy vẫn là chính thê của ta, ta đương nhiên luôn chân thành đối với nàng."

Nói đến việc dạy dỗ nữ nhân của mình, các ông thật ra lại rất dễ dàng nhất trí.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Từ Quốc Công rất hiểu, mặc kệ cho nữ nhân là không được, ông kính trọng thê tử, việc nhà từ nhỏ đến lớn đều để bà coi sóc, thỉnh thoảng trị tiểu thiếp được sủng ái của ông, ông vẫn mắt nhắm mắt mở, nhưng nói về dạy dỗ con cái, người trẻ tuổi đói ăn là bình thường, huống chi mấu chốt là ở chỗ tranh ngôi kế vị…… Trong lòng hiểu rõ, gả con gái của ông cho Đoan Thân Vương đơn giản là vì Hoàng Thượng thật sự thất vọng với Thái tử, muốn đánh giá lại người được chọn làm người kế vị được chọn.

Đáng tiếc, Hoàng Thượng thiếu điều nhét quốc ngọc tỷ vào trong tay Thái Tử , hắn cũng không biết quý trọng.

Nghĩ đến cảnh sắp được qua mặt lão Tả tướng kia, ánh mắt Từ Quốc Công nhìn Triệu Trạm nhu hòa ba phần.

Dạy vợ còn đến phủ thưa một tiếng, xem ra trong lòng Đoan Thân Vương vẫn kính trọng kẻ làm cha vợ này, so với đứa con gái tự nhiên thấy mình càng thêm quan trọng, tâm tư Từ Quốc Công thay đổi vô vàn, Triệu Trạm nói vài câu hay ho, đủ nể mặt, việc tiếp theo dĩ nhiên dễ thương lượng.

Hai người nói đến vừa ý, chuyện Vương phi gác qua một bên, chuyện trong nhà trình rõ, chuyện trên triều chỗ nào ưng chỗ nào tốt, đều là người nhà, mọi thứ tự nhiên dễ bàn.

Triệu Trạm rõ ràng hơn, không nói chuyện cha con, thứ Từ Quốc Công để ý đơn giản chính là thể diện của mình, con gái mình gả đi ở Vương phủ mà có chịu oan ức, rõ ràng không nể mặt ông, còn vẫn giữ thể diện cho ông thì cảm thấy dễ chịu rất nhiều.

Cuối cùng, Từ Quốc Công nhớ tới con gái, cười nói: "Ta đã tuổi này, quan chức, tiền tài, nữ nhân…… chưa mê đắm qua thứ gì, trước kia chỉ muốn nhìn thấy con gái được dựng vợ gả chồng, giờ gả đi rồi, lại ngóng trông cháu ngoại, năm rồi nhà ta có thêm một đứa cháu trai trắng mập, vui hơn tất cả, nếu không phải hôm nay nó đã ăn no ngủ mất, đã ẵm ra chào Vương gia rồi."

Mong cháu ngoại, còn không phải là ngóng con của Từ Vương Phi sinh sao?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngụ ý là muốn yêu thế nào dạy làm sao là một chuyện, vẫn phải làm cho Từ Noãn Trúc sinh ra thằng con, hơn nữa càng nhanh càng tốt.

"Hôm nay không gặp được chất nhi, thật đáng tiếc,"

Đầu ngón tay Triệu Trạm gõ nhẹ lên bàn trà, trong lời có chút ham thích:

"Ta cũng hy vọng Huyên Trúc sinh cho ta một đứa con trai giống chất nhi khỏe mạnh hoạt bát như thế."

Nói thật lòng, hắn đúng là hy vọng hoàng trưởng tôn sinh từ nhà mình.

Hơn nữa Vương phi sinh con chính là thuốc an thần lớn nhất với phủ Quốc Công, về sau sẽ toàn lực trợ giúp hắn. Dựa vào tính tình Thái Tử, đối với Từ Quốc công đã không đứng về phía hắn nếu không nói hận thấu xương thì sẽ tận trừ cho thỏa lòng, một đời vua một đời thần, vì công hay tư Từ Quốc Công đều không có lựa chọn nào khác.

Lúc tứ hôn là lúc hoàng đế đã ra lựa chọn cho hắn.

Dò xét lẫn nhau, hai bên đều nhận được câu trả lời và hứa hẹn hài lòng.

Từ Quốc Công có phần thương con gái, tiễn Đoan Thân Vương đi rồi, bèn tới chỗ phu nhân mắng bà không biết dạy con, phần nữa lo Đoan Thân Vương hai mặt, khuê nữ trong Vương phủ chịu ức hiếp bị Vương gia xem thường, liền dặn bà lần tới khi đến thăm Vương phủ nhớ hỏi thăm con gái xem có chuyện lạ gì không.

Từ Quốc Công trầm ngâm:

"Con bé Noãn Trúc này hiếu thắng, chỉ sợ là sợ thua kém người nên mới lấy chồng đã ra hạ sách này, phải trách bà không tốt, không coi đây là sai, còn sai ở chỗ làm không đủ cẩn thận! Nếu biết trước đã chọn cho nó con nha hoàn hồi môn tốt chút."

"Ánh Tụ là đứa được dạy dỗ tốt nhất trong phủ, mà cũng gần gũi Noãn Trúc nhất,"

Phu nhân nghe xong cũng thở ngắn than dài, cùng là nữ nhân càng thông cảm cho lựa chọn của con gái:

"Thiếp biết tính của Huyên Trúc, kêu nó hại đến mạng người nó không làm được, nó với Ánh Tụ đã nghĩ đến cách này…… Chẳng lẽ là, khụ, thiếp đoán, Vương gia chắc nói quá chuyện lên thôi, lần tới đi Vương phủ thiếp sẽ hỏi Noãn Trúc một câu."

Trong lòng bà hiểu rõ, cũng không muốn nói rõ ra với Từ Quốc Công. Chẳng lẽ nói con mình dùng thủ đoạn y như bà đã từng làm sao?

Càng nghĩ càng thấy đúng như vậy, Quốc Công phu nhân ngại nói nhiều nên nói cho qua chuyện. Từ Quốc Công cũng không truy cứu, với ông nếu không liên quan đến mạng người, có chỉnh cơ thiếp chút ít cũng là việc nhỏ, Đoan Thân Vương không phải muốn làm lớn chuyện, gây khó dễ chút để đừng làm bừa mà thôi, con gái sai ở chỗ làm không ổn thỏa, không đủ cẩn thận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!