Chương 22: (Vô Đề)

Hậu viện của dòng dõi cao quý vọng tộc cũng giống như phiên bản thu nhỏ của hậu cun.

Thứ bậc nghiêm ngặt không ngừng gây chiến, người mới đến đều phải đối mặt với cái nhìn đầy địch ý.

Trắc phi mới vào cửa, mặc dù phải kính trà chính phi nhưng cơ thiếp đã từng hầu hạ Đoan Thân vương mà có thân phận thì cho dù có lai lịch ân sủng thế nào cũng đều phải kính trà thỉnh an trắc phi trong ngày này.

Ngày tháng sau này, trắc phi dù có khác biệt với các nàng ta ra sao thì cũng giống như người chơi bình thường vất vả để lên cấp nhưng cũng không thể vưở qua được người có tiền.

Mà sủng ái giống như vận may của người chơi, nếu như có được sự sủng ái của vương gia, cho dù thân phận có thấp kém, chính phi cũng phải nể mặt không quá phận, nếu không dễ bị người ta đặt điều nói rằng ghen tị thiếu đức.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trước khi xuất giá, Lý thị đã nghe ngóng qua tình hình hậu viện của Đoan Vương phủ, Nhan Hoan Hoan được gả vào khá sớm, Đoan Thân Vương không mê nữ sắc, chỉ đưa theo mỗi một cung nữ khai trai từ trong cung nâng lên làm tuyển thị*.

*Cách gọi của thị nữ nhập cung nhưng chưa có tên gọi thời nhà Minh.

Theo lý mà nói cung nữ thuộc hàng thiếp thì cũng bình thường, chỉ có được chức vị tuyển thị, xem ra Đoan Thân Vương không có mấy cảm tình.

Bà lại sợ nữ nhi vì thế mà ôm kỳ vọng cao nên có nhắc nhở nàng, Đoan Thân Vương xuất cung lập phủ, Hoàng Hậu hay Lương phi vể tình về lý thì đều sẽ ban người đến phủ, như khi trởi trở lạnh thì khoác thêm áo lông cho con trai, ở Đại Tấn đó là trách nhiệm của một người mẫu thân, tỏa ra hào quang rực rỡ bản năng của một người mẹ.

Khi Nhan Hoan Hoan đến chính viện thỉnh an Từ Vương Phi, ở đại sảnh chỉ có mình nàng.

Ánh Tụ dâng trà, nàng ngồi không chẳng cảm giác gì, nhưng Đàn Văn đứng sau nàng bề ngoài thì điềm tĩnh nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên, sợ chủ tử tủi thân vì bị gây khó dễ. Đúng là hoàng đế không sốt ruột nhưng thái giám thì lại có.

Nhan Hoan Hoan ngồi một lúc vẫn chưa thấy Từ Vương Phi đâu, ngược lại Lâm tuyển thị lại tới trước.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lâm tuyển thị xuất thân là cung nữ, đã quen làm nô tỳ của hoàng gia nên nắm rất rõ mấy việc loanh quanh lòng vòng của hạ nhân.

Tuy không dám với quá cao nhưng bên ngoài thì càng cung kính với Vương phi giống như đối với một người chủ tử vậy, nhưng ở Đoan Vương phủ cũng có vài nô bộc nhận được lợi ích từ nàng ta nên cũng báo một vài tin tức cũng không ảnh hưởng tới đại thể lắm.

Lần này biết Trắc phi tới sớm nên cũng đi tới tránh đánh mất quy củ.

"Tỳ thiếp thỉnh an Trắc phi tỷ nương nương."

Lâm Tuyển Thị mặc một bộ váy áo xanh biếc, vừa tới còn chưa giáp mặt với Nhan Hoan Hoan đã cực kỳ khiêm tốn cúi đầu thỉnh an nàng.

Nhan Hoan Hoan ngây người, tự xưng là tỳ thiếp nhưng lại có thể tới phủ Vương phi thỉnh an, trong phủ trừ nàng ra cũng chỉ còn có một người:

"Muội muội đa lễ rồi, không ngờ là ngươi cũng tới sớm như vậy, Vương phi tỷ tỷ nói là chúng ta đợi ở đây một lát."

Hai nữ nhân trong sảnh mới lần đầu gặp nhau đã xưng tỷ muội với nhau, mỗi bên đều có ý xấu riêng.

Mà Nhan Hoan Hoan gọi Vương phi tỷ tỷ vô cùng thắm thiết mặc dù chưa gặp mặt bao giờ. Lâm tuyển thị tự biết thân phận có sự khác biệt, không có Từ Vương Phi cho phép nên cũng không dám ngồi chỉ đứng yên tĩnh chờ ở một bên, Ánh Tụ cũng đi vào nói với Từ Vương phi một tiếng, lúc đi ra vẻ mặt vẫn tươi cười nhưng chỉ nói một câu đơn giản:

"Vương phi nương nương đã biết, mong tuyển thị chờ một lát."

Ý tứ quá rõ rồi, chính là cứ đứng đợi đi.

Nhan Hoan Hoan có thể ngồi nhấp một ngụm trà nhưng Lâm Tuyển Thị không khác gì nha hoàn chỉ có thể đứng ở một bên, hai người không thân, lại đang đợi Từ Vương phi, không có chuyện gì để nói nên cả đại sảnh yên tĩnh tới mức cũng có thể nghe thấy tiếng ve đang đậu trên hàng cây xanh bên ngoài phủ, tiếng kêu của chúng nó cứ liên hồi vang vọng.

Từ Vương phi ở trong phòng, áo quần của nàng ta sớm đã chỉnh tề, trên đầu đầy châu ngọc, trang điểm vô cùng tỉ mỉ.

Nàng ta ngồi thất thần ngắm bản thân ở trong chiếc gương đồng lớn.

Nàng ta kế thừa anh khí của cha anh, mày rậm mắt to, ngũ quan rất rõ ràng, khi không cười nhìn lạnh tới rợn người nhưng lúc cười lên lại phong tình đến khó hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!