Chương 188: (Vô Đề)

Nuôi hai đứa trẻ thì không một ngày nào mà không bận tâm cả.

Dù sao hiểu chuyện thì bớt lo nhưng mà cũng bớt một chút thôi, chuyện phải lo lắng luôn không bao giờ hết, chỉ khác nằm ở yêu hay không yêu, yêu một người vốn dĩ là một chuyện rất rắc rối.

Quả thật dù Triệu Tố trưởng thành sớm hiểu chuyện nhưng ai cũng thích hắn, còn người muộn phiền vì hắn đương nhiên cũng không ít.

"Điện hạ, có chuyện thần không biết có nên nói hay không."

Đừng nói.

"Điện hạ không tò mò sao?"

Không tò mò.

Triệu Tố lạnh lùng đáp khiến mặt Dung Hoàn Thanh đông cứng lại kiểu như bị táo bón và đau dạ dày, hoặc là giữa hai người đều có sự rối rắm: Điện hạ...

"Ta bảo ngươi đừng nói mà."

"Nhưng mà người mà để ta nói, nói chuyện sẽ có ích hơn cho điện hạ."

Mặt mũi Dung Hoàn Thanh tầm thường, ngũ quan không tuấn tú bằng nhị hoàng tử Triệu Ương, di truyền hoàn toàn khuôn mặt đăng đồ tử từ cha hắn.

Lúc này, hắn ta nhìn chằm chằm bạn, không nói gì mà cười trước, dáng vẻ gian xảo giấu điểm bí mật lớn nhưng cũng khiến người khác không ghét nổi.

Tay chấm bút mực hơi dừng lại, Triệu Tố lập tức biết hắn đang nói thay ai rồi:

"Hắn có chuyện gì mà không thể nói trực tiếp với ta?"

Không giống phụ hoàng.

Trừ việc để hạ nhân truyền đạt lời phân phó ra có chuyện sẽ trực tiếp nói cho hắn hiểu, càng đừng nói tới chuyện

"không biết nên nói hay không", dài dòng không dễ chịu chút nào.

"Hắn từng nói, nói chung là cảm thấy tuổi hai chúng ta gần nhau, bình thường cũng hay ở cùng, để ta nói sẽ tương đối dễ hỏi cách nghĩ của điện hạ," Dung Hoàn Thanh khẽ than thở:

"Điện hạ, tối qua ta trải nghiệm thông phòng rồi."

Triệu Tố: ...

"Màn dạo đầu không cần quá chú ý, chúng ta cũng tới tuổi nên bề gia thất rồi. Người xem, nếu như không lập gia cũng cũng nên nếm mùi vị sự đời, không nói chứ thật sự rất dễ chịu đấy."

"Ngươi nói thật dung tục."

"Tình cảm nam nữ, thoải mái biết bao sao trong miệng điện hạ lại là dung tục rồi?" Dung Hoàn Thanh liếc nhìn hắn, khuôn mặt trẻ tuổi vô cùng phong lưu: "Ngươi không gần nữ sắc như Liễu Hạ Huê nhưng nghe người nói dung tục, đúng là có ba phần phong độ băng thanh ngọc khiết của tiểu thư khuê các...... Được rồi được rồi, không nói cái này, đừng có đánh ta, cô nương xinh đẹp cực kỳ tốt nhưng ta làm chuyện này cũng là để cha nương yên tâm, điện hạ không hề có suy nghĩ gì về hôn sự sao?

Nương ta sớm đã quyết định cho ta rồi, nghe nói người ta rất hiền lành hiểu chuyện nhưng không biết có xinh đẹp hay không, xúc cảm như thế nào.

"Đối với việc không thể tự do yêu đương, hắn ta do dự giây lát nhưng rất nhanh đã phấn chấn lại:"Nhưng mà vợ cả phải kính yêu, mỹ thiếp để sủng ái cũng không phải chuyện xấu gì.

Hoàng Thượng để người chọn, người từ chối bằng mọi giá là không được rồi, ta cũng rất lo lắng nếu như người thích nam tử, vậy thì nam nhân thân thiết nhất với người chính là ta rồi, với sự sủng ái của Hoàng Thượng dành cho điện hạ, ta sợ rằng sẽ bị người ta trói lại ném lên giường người."

Dung Hoàn Thanh rất biết nói chuyện cũng có chừng mực, Triệu Tố bị nói như vậy cũng bắt đầu suy tư.

Quả thật, hắn vẫn có ý lảng tránh vấn đề này

-- ngược lại không phải biểu hiện của trưởng thành, không phải cắt đứt thất tình lục dục thì gọi là trưởng thành được, người trưởng thành có lẽ có thể xử lý hết tất cả mối quan hệ của bản thân thật tốt, cho dù sự nghiệp, tình yêu, tình thân cũng thu xếp thỏa đáng sẽ không để người thân lo lắng.

Hắn chỉ là... không muốn cuộc sống yên bình của bản thân bị một đám nữ nhân lao tới, giống như phụ hoàng phải đối mặt với hậu phi vậy, không hề có cảm giác chờ mong, cũng không đối với việc có ba nghìn mỹ nhân mà vui vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!