Sau khi lập Thái Tử, Triệu Uyên rất hiếm khi tới Đông Hoa cung dùng bữa tối.
Thường thường qua thỉnh an hết hiếu lễ thì vội vàng rời đi, hơn nữa Thái Tử ở Đông Cung tuy gọi là cung nhưng lại không đơn giản chỉ là một cung điện, tóm lại thì nơi ở của trữ quân còn lớn hơn Đông Hoa cung của Hoàng Hậu, giống như một tòa hoàng cung nhỏ trong hoàng cung, cho đến khi Thái Tử lên ngôi mới đổi.
Cho nên mặc dù không phân phủ ra ngoài mà vẫn trong cùng một hoàng cung nhưng cơ hội gặp nhau của hai người cũng không tính là nhiều.
Thẩm hoàng hậu đương nhiên là rất nhớ nhi tử.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cuối cùng phụ hoàng chọn cô nương Hà thị cho Nhị đệ Tam đệ sao?"
Nhưng lời mà Triệu Uyên vừa thốt ra dù bà ta có yêu con mức nào, cũng không thể không khỏi sầm mặt:
"Ở bên ngoài ngươi thế nào, mẫu hậu không quản, nhưng ở trong cung ngươi tuyệt đối không được làm càn."
Triệu Uyên bị mẫu hậu răn dạy cũng không để bụng, khuôn mặt tuấn tú vẫn mỉm cười như cũ.
Tam đệ Triệu Triệt thích cười, gặp ai cũng có thể cười xởi lởi, còn trước giờ hắn ít khi nói cười trước mặt người khác chỉ những khi thoải mái mới trưng ra bộ mặt thật nhất. Thật ra hắn cũng thích cười, chỉ là cười hơi bỉ ổi mà thôi.
Lúc này, hắn cứ cười bỉ ổi như thế cũng chẳng tranh luận gì, cười đến nỗi Thẩm hoàng hậu cảm thấy không biết phải làm sao:
"Cẩn thận chút, không nói chuyện khác, lỡ xảy ra chuyện ngươi muốn Tả tướng nghĩ thế nào?"
Tân nương kia, dù biết trượng phu của mình sẽ có ba nghìn giai lệ vẫn ôm cho riêng mình một khát khao.
Tả tướng Phùng gia không nhiều nhi nữ, nếu nói tới địa vị quyền thế thì cả đời con cháu sẽ không ít nữ nhân nhưng chỉ là khó hoài thai, nói chung là vận mệnh đã định rồi.
Phùng Uyển Cầm là đích tôn nữ mà Phùng gia toàn lực nuôi nấng, số mệnh rất tốt, chẳng những đầu thai vào nhà tốt mà còn chọn được thời khắc tốt, tuổi tác thích hợp làm Thái Tử chính phi, sau này nếu như không có chuyện gì xảy ra thì sẽ là Hoàng Hậu nương nương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xây dựng được mối liên kết thế này, Tả tướng mới có thể yên tâm phò tá Triệu Uyên.
Hoàng Thượng có thể cho phép mối hôn sự này là ngầm thừa nhận Thái Tử xây dựng thế lực, tân đế muốn củng cố vị trí, trên triều đình phải có mấy trụ cột cùng xướng.
"Nhi thần tự biết đối xử tốt với nàng ấy," ngón tay khớp xương rõ ràng cầm lấy muỗng bạc, nụ cười của Triệu Uyên mang theo vài phần nhạt nhẽo:
"Cái mà Phùng thị muốn không phải là vị trí của mẫu hậu sao? Trước nay nhi thần đều rất coi trọng Tả tướng, nếu là tôn nữ của hắn thì đương nhiên là người kim tôn ngọc quý, nhi thần sẽ cẩn thận, không thể đối đãi nàng như kẻ tầm thường."
Lời này nghe như khen ngợi Phùng Uyển Cầm, vậy mà nhắc tới người ta lại dùng một câu Phùng thị đầy lạnh lùng.
Hai người không phải chưa từng gặp, tuy nói quân thần có sự khác biệt nhưng có thể nói tả tướng là dưới một người trên vạn người, lại thương yêu tôn nữ, nữ quyến không chú ý nhiều, Phùng Uyển Cầm sinh ra ngọc tuyết đáng yêu, khi còn nhỏ đã tiến cung làm thư đồng của công chúa nên thường xuyên đi với nhau, vì vậy mà luôn có cơ hội gặp mặt hoàng tử.
Lại nói, chỉ có duy nhất một tiểu công chúa nên hoàng đế cũng rất thích tiểu Uyển Cầm nên đã sớm có ý muốn để nàng ta thành dâu con hoàng gia.
Vừa hay là tuổi tác thích hợp lại còn là thanh mai trúc mã với Triệu Uyên nên mối hôn nhân này như nước chảy thành sông.
Triệu Uyên thì lại không thích thế,
Nghe vậy, Thẩm hoàng hậu liếc xéo hắn một cái:
"Người quấn lấy ngươi có nữ tử nào tầm thường không? Mẫu hậu đưa cung nữ đến cung của ngươi, có ai không phải mỹ nhân trăm dặm khó tìm không, còn ngươi thì giỏi rồi, vậy mà thật sự coi như người bưng chén rót trà."
"Mấy nữ tử đó sao xứng với nhi thần được."
Triệu Uyên nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ khinh miệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!