Chương 12: (Vô Đề)

Thời gian tới ngày tuyển tú chỉ còn 1 tuần.

Trong bảy ngày này, Nhan Hoan Hoan ăn không ngon ngủ không yên

-- Cho dù nàng rất lạc quan nhưng cũng không tránh khỏi nảy sinh sợ hãi khi phải rời khỏi vỏ ốc tránh mưa tránh bão quen thuộc.

Dù sao nơi đây cũng không phải một xã hội pháp trị, không có con người bình đẳng với con người, không phải thời đại cầm di động với tiền là có thể đi khắp nơi, được gả đi và chịu sự oan ủi thế nào cũng đều là ẩn số.

Tuy là người giống như Nhan Hoan Hoan có thể thích ứng trong mọi tình cảnh cũng phải than phiền:

"Nếu lúc trước cậu cho tôi một kỹ năng như"búng tay nháy mắt hạ gục cả hệ tinh hà

"thì tốt hơn bao nhiêu không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hệ thống: [……]

Lòng người không đủ rắn nuốt voi mà Nhan Hoan Hoan hiển nhiên là người làm đại sự mở miệng ra thì là nuốt cả một tinh hệ.

Đêm trước ngày tuyển tú, Lý thị ngủ cùng với nàng

Nhan Hoan Hoan chôn mặt vào ngực mềm mại của mẫu thân, tay bà nhẹ nhàng vuốt gáy của nữ nhi:

"Mẫu thân luôn cảm thấy con vẫn trong độ tuổi mặc tã vậy nhưng sao lại vừa chớp mắt mà đã phải xuất giá rồi."

"Mẫu thân ở tuổi này thì thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ có nhi nữ ngày một khôn lớn không giữ được nữa."

Cô không biết an ủi bà thế nào, hai người sáp lại rất gần, nàng có thể cảm nhận được Lý thị đang hơi run rẩy, nước mắt ướt  nhòa trên đỉnh đầu nàng. Lý thị cũng không nói gì nữa.

Nhan Hoan Hoan chỉ có thể ôm bà thật thật chặt, kiếp trước cha mẹ nàng mất sớm nên chưa kịp thử cảm giác có cha có mẹ. Xuyên qua 5 năm rồi, nàng mới nhận ra có một gia đình ấm áp thì hạnh phúc đến nhường nào, đáng tiếc là những ngày tháng bình yên có lẽ đã tới hồi kết rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu như sau này may mắn thì đương nhiên những ngày tháng sẽ càng tốt đẹp hơn, nhưng dù có tốt mấy vẫn không thể bằng nhà mình có cha có mẹ bao bọc, huynh trưởng cưng chiều được.

Nàng nhắm mắt lại chưa bao giờ đầu óc lại tỉnh táo như thế.

Nàng nhớ lại rất nhiều chuyện, hồi tưởng tất cả những mảnh vụn ký ức trong cuộc sống trong năm năm ngắn ngủi của bản thân.

Từ nay về sau, cho dù tiến cung hay ra sao cũng đều chớ hỏi xuất xứ.

Ngày hôm sau dậy từ rất sớm.

Có lẽ là do căng thẳng chuyện của con gái nên Lý thị không ngủ ngon, khi tỉnh lại dễ thấy được vẻ tiều tụy trên khuôn mặt.

Ngược lại thì Nhan Hoan Hoan ngủ rất ngon

-- Tuyến tú phải kiểm tra tình trạng sức khỏe của cơ thể, còn phải gặp phi tần có địa vị cao, có người tự mình chọn cho nhi tử, cũng có Hoàng Hậu hiền lành sẽ chọn muội muội tốt cho mình, nếu được giữ lại ở kỳ tuyển chọn thì còn có cơ hội được hoàng đế nhìn một cái.

Nếu như nàng để một cặp mắt gấu trúc thì không phải là cố tình dìm nhan sắc của mình xuống sao?

Trước khi ngủ nàng cũng không dám uống quá nhiều nước là vì tránh để mặt bị sưng. Sợ Hoàng Thượng hiểu lầm bạc tình quả nghĩa, vẻ u sầu nhớ nhà có thể giả vờ được không nhất thiết phải bằng cách làm hỏng vẻ bề ngoài của mình như thế.

Một đích nữ của quan ngũ phẩm đi tuyển tú hoàn toàn không có gì xuất sắc, Nhan Hoan Hoan lại không phải tài nữ, cổ văn đọc thuộc được là nên chỉ có duy nhất một thứ có thể dựa vào là khuôn mặt này thôi.

*Sách của Gia Cát Lượng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!