Ngoại trừ kỹ thuật đầu thai không đúng, vận số của Nhan Hoan Hoan trước giờ rất tốt.
Cha mẹ chết sớm, một thân một mình, ngoại hình tính tình đều ngọt ngào dễ mến, đầu óc linh hoạt, đáng tiếc không có ai quản nên ở độ tuổi chăm chỉ học cấp ba đã bị đội săn sao tia trúng, chạy đi diễn kịch.
Không có bằng cấp chính quy, trong ngoài đều ở mức phổ thông, lập tức trở thành diễn vai quần chúng.
Lúc đầu khai quật cô, chị Dung bên đội săn sao cũng chỉ giới thiệu công việc, lăn lộn mấy lần thì cảm thấy thật sự cô không có tiền đồ thì bỏ mặc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhan Hoan Hoan cảm thấy chị Dung thật sự không có mắt.
Bởi vì dựa vào nỗ lực cá nhân, ý chí kinh người cùng với ánh mắt độc đáo của cô, cô sẽ nhanh chóng đạt cấp diễn viên quần chúng đỉnh nhất.
Đừng nói, diễn viên quần chúng thì cũng chia thành ba, sáu, bảy, chín cấp ấy.
Cấp kém nhất, dĩ nhiên là vai binh lính cung nữ trong mấy cảnh hoành tráng, ống kính xa xa lia qua một cái, chỉ kịp thấy đầu người lớp lớp, không có lời thoại, không có cảnh đơn trên màn ảnh, dù có lưu manh mấy cũng như khói chìm trong biển người, lúc ở cấp bậc này, Nhan Hoan Hoan vẫn muốn nỗ lực học tập kỹ thuật diễn.
Cho dù đám diễn viên quần chúng lão làng có nói với cô, quần chúng ấy mà, bí quyết để diễn tình cảm chính là không có tình cảm, tinh hoa để diễn cảnh hành động chính là bất động, cô cũng không dao động.
Giống như chơi rút thăm trúng thưởng với đa số user trên Weibo vậy, lỡ như, lỡ như bị cơ hội đập trúng đầu thì sao nhỉ?
Không còn cách nào khác thì cắm đầu vào game nhiều hơn, chơi nhiều luyện kỹ năng luyện đỉnh rồi thì thẳng tiến công đến kết cục đẹp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng thế giới hiện thực có một thứ, tỷ như trong trò chơi miễn phí có đoạn phải nạp tiền chơi tiếp, không tính nỗ lực, không có tiền thì không qua được quy tắc ngầm của phim trường.
Nhan Hoan Hoan là diễn viên quần chúng rất có nguyên tắc.
Lúc ấy cô rất mê Ông vua hài kịch Châu Tinh Trì, đối mặt với mấy lời mời vào vào diễn mập giàu hay hề xấu xí, cô kiên định mà thê lương khéo léo từ chối, tự thấy mình là một nghệ thuật gia mà người đời khó lý giải theo lẽ thường, cũng bởi vì có một khoảng không có cơm ăn, gầy đến gương mặt không cần trang điểm kiểu bóng ma cũng lõm xuống, mặc áo thô vào là có thể diễn dân chạy nạn, càng thêm có phong phạm nghệ thuật.
Mình là một diễn viên. Khi đó mình sẽ dùng lời ngọt ngào để đọc lời thoại, khi mà mình trở thành diễn viên quần chúng có tiếng tăm, Nhan Hoan Hoan tự nói như thế với chính mình.
Hôm nay, cũng bình thường như bao ngày.
Mặt trời rực rỡ chiếu lên nền tuyết mới rơi trắng phau phau suýt chút gây quáng tuyết*. Đạo diễn mang kính râm thét to, hôm nay có quay một cảnh cháy nổ, mọi người đều phải thật cẩn thận, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
*quáng tuyết --> khi cường độ ánh sáng mãnh liệt phản chiếu lên mặt tuyết kíc. h thích mắt làm cho mắt bị đau, sợ ánh sáng, chảy nước mắt, nghiêm trọng có thể làm mù mắt
Nhan Hoan Hoan lấy cái ghế nhỏ ngồi chờ bên cạnh, chờ là việc rất bình đẳng trong phim trường nha, từ ảnh hậu cho tới diễn viên quần chúng đều phải đợi đến phiên mình ra sân.
Mỗi lần thế này, cô đều cảm ơn người đã phát minh ra điện thoại di động, chán đến chết mà được vuốt di động, lướt Weibo, tha hồ đăng bài.
Cô không nổi tiếng nên mở một tài khoản Weibo mỹ nữ nho nhỏ, photoshop một chút, mỗi ngày đều có người khen cô còn đẹp hơn Phạm Băng Băng.
Nhấn mở một cái bài đăng đổi vận Cẩm Lý rút thăm trúng thưởng, phần thưởng là nguyên bộ son môi YSL.
Thỏ Hoan Hoan: Lỡ may thì sao? [ tim tim ][ tim tim ]
Lỡ may mà cơ hội tới thì sao.
Diễn viên diễn vai phụ nhỏ xíu xiu như hạt mè là em gái của Thất Di Thái bất ngờ bị cảm, đạo diễn tính toán một hồi nhìn quanh toàn trường quay, vẫy tay gọi Nhan Hoan Hoan tới:
"Đợi lát nữa cô diễn nhân vật Phương Tình, có mấy câu thoại, cho cô năm phút để nhớ, một lúc nữa nhất định đừng có mắc lỗi! Nhớ, sai thoại cũng kệ, cảnh này sẽ không quay lại đâu, nhớ cho kỹ, lời thoại có thể không nhớ, nhưng di chuyển tuyệt đối không được nhớ sai đường đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!