Rõ ràng là bị sắp đặt.
Rõ ràng là bị tính kế.
Nguyên Bảo đứng lắc lư theo gió phía sau Hà Vân Hàm, nội tâm hỗn loạn.
Đây căn bản không phải là một cái level, rõ ràng là cô muốn ghen, cuối cùng sao lại thành Vân Hàm cường thế khống chế.
Ngắt điện thoại, Hà Vân Hàm xoay người nhìn Nguyên Bảo: "Em có ý kiến gì không?"
Nguyên Bảo mở miệng: "Em ——"
Cô suy nghĩ nên nói như thế nào, cô làm sao để biểu đạt cái ý kiến này một cách khéo léo.
Hà Vân Hàm gật đầu: "Được, không có ý kiến, trả điện thoại cho em."
Nguyên Bảo:....................
Có cần phải vậy không, lúc này chỉ vừa mới bắt đầu, địa vị gia đình lộ liễu quá rồi chăng?
Mắt thấy bóng dáng Hà Vân Hàm rời đi, Nguyên Bảo rưng rưng nước mắt chạy vào phòng của Viên Ngọc, Viên Ngọc đang ngồi xổm cầm hai chai nước suối trên tay: "Ồ, baby! Em còn vì tình yêu mà bối rối sao? Em còn vì môt câu nói của đối phương mà khó chịu sao? Nhanh, gia nhập đội tập thể hình của chị
- Viên Ngọc bảo bảo, đào tạo em có cơ bắp, giúp em phô bày mị lực!
Tự tin mê người chính là em, hê, quên mất hết thảy chính là em, hịa hịa hịa!" :))
1
Tiêu Phong Du:..........
Nói nhiều như vậy, đem toàn bộ lời của Nguyên Bảo đều trả trở về, nhìn qua Lâm Khê Tích, trong tay nàng cầm một quyển sách bình tĩnh đọc, giống như mọi thứ trước mắt đều là chuyện hết sức bình thường.
Chị gái thiểu năng như vậy, Lâm Khê Tích cư nhiên đã tiếp nhận rồi.
Tiêu Phong Du sờ cằm.
Đây thật là ai nên ở cùng với ai đây, cô nghiều năm như vậy đều không biết được thói quen của Viên Ngọc chị ấy, Lâm Khê Tích làm sao mà thích ứng được nhanh như vậy?
Viên Ngọc tập trong chốc lát, bỏ xuống trình độ, cô dùng khăn lông lau mồ hôi: "Làm sao vậy?"
Đều là người một nhà, cô cũng chẳng thèm giấu giếm, Nguyên Bảo bĩu môi, "Chị, chị nói xem có phải kiểu nữ đại lão, nữ Boss đều đặc biệt cường thế vậy không? Chị xem chị Tô Tần, rồi nhìn lại Tiêu tổng, còn có chị của chị của em...... Họ trước kia đâu có như vậy đâu."
Viên Bảo xoa đầu Nguyên Bảo, bộ dáng thành khẩn nói.
Nguyên Bảo dựng lỗ tai lên, chuẩn bị nghe an ủi.
Viên Ngọc: "Còn có chị nữa."
Nữ đại lão làm sao có thể không có cô? Nguyên Bảo nói thiếu một người rồi.
Nguyên Bảo:..........
A a a a a!!!!
Cô ấy tức chết với người chị gái không đàng hoàng này rồi! Hai người đều không cùng một tần số.
"Ây da, người ta bứt rứt." Nguyên Bảo ở trước mặt Viên Ngọc trước giờ vẫn luôn là "thuần khiết", cô lập tức nhảy lên giường của Viên Ngọc, đạp giày cởi ra, sau đó ụp mặt xuống giường, trông chả khác gì cái vỏ cua bị đè, hai tay hai chân quơ loạn xạ: "Hong chẹo, người ta uất ức, người ta hong muốn như vậy, người ta phải làm nữ cường của thế kỷ mới."
Khi còn nhỏ, mỗi lần cô muốn ăn kẹo liền ăn vạ với Viên Ngọc, chị ruột với bà nội vẫn chưa dùng chiêu này, lần nào Viên Ngọc cũng chiều chuộng cô, vừa thấy như vậy nhất định sẽ ra ngoài mua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!