Chương 48: Bạn tốt

Sau một loạt cuộc bàn tán rối rắm, lớp trưởng môn Toán lại chạy một chuyến lên văn phòng giáo viên.

"Vừa rồi tớ thấy bài thi rồi, thầy cô đã chấm xong và xếp hạng theo điểm. Kỳ Dực được 150, Phương Chỉ Hạ 145, người cao tiếp theo cũng chỉ mới hơn 130 thôi!"

"Trời ơi, Phương Chỉ Hạ được 145 điểm cơ đấy! Quá đỉnh luôn!"

Ngày mai bắt đầu kỳ nghỉ lễ nhỏ, vừa thi xong môn cuối cùng, lại thêm một số môn nữa đã có điểm, ba yếu tố cộng lại, lớp học ồn ào hẳn lên, đám bạn học náo nhiệt vô cùng.

Phương Chỉ Hạ thật ra không muốn biết điểm sớm như vậy, sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng trong kỳ nghỉ.

Biết điểm Toán là đủ rồi, còn Vật lý… cô cầu mong đừng ai nói ra sớm quá.

Cô đảo mắt nhìn quanh lớp, thấy Lâm Ngôn Tâm đã lặng lẽ khoác cặp rời khỏi lớp.

Phương Chỉ Hạ len lỏi qua đám bạn học đang ồn ào, đuổi theo, lo lắng hỏi:

"Cậu về luôn à?"

Mắt Lâm Ngôn Tâm đã đỏ hoe, gật đầu, nghẹn ngào nói:

"Chắc tối nay bố mẹ tớ sẽ đến hỏi cô giáo điểm thi mất, kỳ nghỉ này thế là tiêu rồi… Tớ về trước đây, họ đang đợi ở cổng trường."

Phương Chỉ Hạ cắn nhẹ môi, cẩn thận an ủi cô một lúc.

Nhưng Lâm Ngôn Tâm hiện giờ hoàn toàn không nghe lọt tai điều gì, lại đang vội, nên chẳng nói được bao lâu đã rời đi.

Phương Chỉ Hạ đứng nguyên tại chỗ, mặt đầy u sầu, trong lòng thở dài một tiếng.

Ai nói làm học sinh, làm trẻ con là hạnh phúc chứ, rõ ràng không phải vậy.

Dường như nhà nào cũng có nỗi khổ riêng.

Người lớn có khó khăn của người lớn, còn họ cũng có những lo lắng của riêng mình — thật khó để nói ai dễ dàng hơn ai.

Phương Chỉ Hạ đang đứng ngẩn người trong hành lang thì phía sau có người quen bước đến.

"Đi thôi." Kỳ Dực xách cặp cô lên, vỗ nhẹ vai cô:

"Về nhà nào."

Kỳ nghỉ lễ Quốc khánh mấy ngày, Phương Chính Đào đã sắp xếp từ sớm, dẫn theo vài cấp dưới đi công tác ở tỉnh ngoài.

Ban đầu Giang Nguyệt Nga định ở nhà, nhưng bất ngờ bị dì của Phương Chỉ Hạ gọi sang tỉnh lân cận, phải ở lại vài ngày.

Vậy nên kỳ nghỉ này, chỉ còn Phương Chỉ Hạ một mình ở nhà.

Ngày đầu tiên, cô ngủ nướng đã đời, tỉnh dậy liền cầm điện thoại, theo thói quen mở khung chat với Kỳ Dực.

[Tớ đến chỗ cậu chơi game nhé? Chơi cái đĩa game mới mua mấy hôm trước ấy.]

Phương Chỉ Hạ rửa mặt xong quay lại phòng, thấy tin nhắn trả lời của Kỳ Dực.

Cậu đang ăn cơm với Tống Uyển Thanh, quán ăn khá xa, nên phải tối mới về.

Phương Chỉ Hạ hỏi:

[Là đi với chú kia à?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!