Chương 46: Ngốc chết đi được!

Lúc này điện thoại của Kỳ Dực vang lên, Phương Chỉ Hạ cúi mắt nhìn qua, hỏi:

"Là dì Tống à?"

"Vương Trạch."

Kỳ Dực bắt máy.

"Không ở trường."

"Ừ, cúp đây."

Chỉ hai câu đã kết thúc cuộc gọi.

Phương Chỉ Hạ khẽ thở dài, lơ đãng nói:

"Tớ còn tưởng là dì Tống."

Kỳ Dực im lặng một lúc, rồi nhẹ giọng nói:

"Mẹ tớ, dạo này chắc không rảnh để tìm tớ."

Phương Chỉ Hạ nhìn vào mắt cậu, dò xét hỏi:

"Cậu biết rồi à?"

Kỳ Dực nhìn cô đầy nghi hoặc:

"Cậu cũng biết rồi?"

Hiện giờ chỉ có hai người bọn họ, Phương Chỉ Hạ hoàn toàn gạt phăng lời Giang Nguyệt Nga dặn ra khỏi đầu.

Giang Nguyệt Nga từng nói bạn bè cũng cần có khoảng cách, nhưng theo cô, cô và Kỳ Dực xưa nay luôn cùng chiến tuyến, chẳng có chuyện gì là không thể nói, không thể chia sẻ.

Đặc biệt là hồi bé, giữa bọn trẻ luôn có rất nhiều "bí mật không cho phụ huynh biết": bài kiểm tra giả chữ ký, chép bài tập, trốn lớp học thêm để che chắn cho nhau đi chơi điện tử… Thời gian dài như thế, sớm đã thành thói quen.

Phương Chỉ Hạ cụp mắt xuống, khẽ nói:

"Tớ cũng vừa mới biết, mẹ tớ vừa kể xong."

"Cậu biết từ bao giờ?"

"Tuần trước." Kỳ Dực dừng vài giây, chậm rãi nói: "Tớ gặp người đó một lần rồi, khí chất khá giống ba tớ."

Không chỉ là lần tình cờ nhìn thấy qua cửa sổ bếp, mà khoảng thời gian gần đây, Tống Uyển Thanh thường về nhà rất muộn, khi về thì luôn mang theo một bó hoa hồng đỏ rực.

Phương Chỉ Hạ ngẩng mắt lên, nhìn cậu hỏi:

"Tại sao cậu lại không muốn chuyển lên tỉnh học cùng chú Kỳ?"

Ngoài cửa sổ có cơn gió thổi lướt qua, lặng lẽ lướt ngang hai khuôn mặt.

Chốc lát sau, Kỳ Dực hỏi lại với giọng điệu khó đoán:

"Cậu nghĩ vì sao?"

Phương Chỉ Hạ nhìn gương mặt tuấn tú của cậu, trong lòng hơi hoảng.

Cô lúng túng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!