Chương 41: Tiếng gọi “Ba” đầu tiên

Phương Chỉ Hạ có lẽ vì chột dạ nên quay đi trước, giọng nhẹ hều nói:

"Đột nhiên thấy… cậu cũng xem như là nhìn tạm được."

"……?"

Kỳ Dực nheo mắt lại, hờ hững "ồ" một tiếng.

Bên cạnh, Vương Trạch cười phá lên, giơ ngón cái lên nói toáng:

"Không hổ là Phương ca, con mắt quá cao! Mà dám đánh giá gương mặt này chỉ là "tạm được"!"

"Cậu không biết đâu, mấy bạn nữ lớp tớ tuần trước cứ bàn tán mãi về "hot boy của thực nghiệm" – Kỳ Dực đấy."

Nghe đến hai chữ này, lông mày Kỳ Dực giật giật.

Trà Đá Dịch Quán

Cái danh hiệu này tuần trước cậu cũng nghe được – khi đi dọc hành lang, khi đang thi đấu bóng rổ, lúc ghé siêu thị mua nước.

Thỉnh thoảng lại có ai đó ghé tai bạn bên cạnh, thì thầm:

"Kìa, chính là cái người được gọi là hot boy đấy!"

Ngữ khí ấy, y như đang gọi mọi người đến xem khỉ, xem voi, hay thậm chí là sinh vật ngoài hành tinh vậy.

Trên xe buýt đông nghịt người, tiếng to của Vương Trạch lại lần nữa khiến cả xe ngoái nhìn.

Ánh mắt từ trước ra sau nhanh chóng đổ dồn lên người Kỳ Dực, rồi dừng lại ở đó.

Kỳ Dực hít sâu một hơi, quay sang nhìn thủ phạm là Vương Trạch, nghiến răng nghiến lợi:

"Cậu sau này nói chuyện có thể nhỏ tiếng lại được không? Với cả, đừng có nhắc tới cái từ đó nữa."

Giọng của Vương Trạch to là do di truyền trong nhà, lúc này mới ý thức được mình nói hơi lớn, hạ giọng một chút, vỗ vai Kỳ Dực, rất chân thành nói:

"Anh Dực à, cái danh hiệu đó tụi em cầu còn không được ấy chứ. Hiếm có như vậy, hay là em gọi anh là "Kỳ hot boy" để anh làm quen dần nhé?"

"?"

Cái gì quái quỷ vậy chứ?

Phương Chỉ Hạ ở bên cạnh cuối cùng cũng nhịn không được, cười bật thành tiếng.

Kỳ Dực nghe vậy càng cảm thấy da đầu ngứa ran, tay nắm thành quyền, hận không thể đ.ấ. m thêm phát nữa vào mặt Vương Trạch còn chưa tan hết vết bầm.

"Muốn ăn đòn hả?"

Vương Trạch hình như thấy được lửa đang bốc lên trên đầu Kỳ Dực, đúng lúc xe dừng, cậu ta lập tức chạy trốn bằng cái chân còn lành lặn:

"Ơ… anh Dực em đi trước đây! Em chỉ muốn giúp anh đối diện ưu điểm của mình, không có ý gì khác đâu ——"

Kỳ Dực day day trán, đang định lườm theo thì Phương Chỉ Hạ kéo tay áo cậu, vừa cười vừa nói:

"Xuống xe rồi kìa."

---

Sáng sớm, toàn bộ học sinh khối 10 Trường Thực Nghiệm bắt đầu những ngày tháng quân sự của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!