Dưới góc phải còn vẽ một con heo nhỏ, trên người viết tắt tên cô.
Phương Chỉ Hạ: "…"
Cô lần lượt mở từng gói ra, ăn hết, rồi mới cầm điện thoại lên.
Tin nhắn vừa nãy không phải toàn bộ đều là Kỳ Dực gửi, mấy ngày liền trước đó hóa ra là do Từ Mục Phi nhắn tới.
Từ Mục Phi: [Gợi ý vài bộ anime mùa mười mới ra.]
Dưới đó là ảnh chụp màn hình của sáu bộ anime.
Là coi cô là fan anime có cùng gu rồi sao?
Thật ra người cậu ấy nên gửi mới là Kỳ Dực.
Dù sao bộ Dr. Stone cũng là do Kỳ Dực lúc đó kéo cô xem cùng mà.
Phương Chỉ Hạ trả lời đầy thiện chí: [Nhiều quá, còn phải học nữa, không xem hết được, lúc nào rảnh mình coi nha. Chắp tay: /]
Từ Mục Phi rất nhanh gửi lại một sticker lật mắt trắng.
[Cố làm học sinh ngoan thật chẳng có gì hay, đến anime cũng không có thời gian xem.]
"…"Thuốc mà Kỳ Dực mang tới quả thật có tác dụng, Phương Chỉ Hạ nằm trên giường, không biết từ khi nào bụng đã không còn đau, cô nhắn lại cho cậu một sticker chúc ngủ ngon, rồi tỉnh táo thoải mái chìm vào giấc mơ.
Hôm sau, hai người "lâu lắm rồi" mới lại cùng ngồi xe buýt đến trường.
Tiết đọc sáng vừa kết thúc, trên đường đi lấy nước, Phương Chỉ Hạ nghe mọi người xung quanh đang bàn tán một chủ đề mới.
Giải bóng rổ học sinh trung học toàn thành phố sẽ bắt đầu trong nửa tháng nữa, nghe nói trận đấu sẽ diễn ra vào cuối tuần, tổ chức tại nhà thi đấu thành phố.
Số lượng ghế ngồi khán giả có hạn, mọi người đang thảo luận xem phải đăng ký thế nào mới được đi xem.
"Giải bóng rổ này có cần mua vé không? Chắc không đắt lắm đâu nhỉ?"
"Không thể nào thu tiền đâu! Giải đấu cấp thành phố kiểu nhỏ như này, thí sinh đều là học sinh, bình thường mấy chỗ ngồi khán giả đều bắt đi cho đủ người ấy chứ, ai lại thật sự muốn đi…"
"Đó là mấy cuộc thi khác thôi, giải bóng rổ khác hẳn chứ. Hơn nữa lần này chúng ta đi xem là nhóm trung học. Hai bạn đẹp trai bên lớp Một là thành viên đội bóng mà, chỉ cần có hai người đó là đã đủ mãn nhãn rồi. Nghe nói lần này trường Bát Trung cũng tham gia, toàn là mấy nam sinh cao ráo cơ bắp đóaaa!"
"Vậy á? Thế mình cũng muốn đi, hy vọng mỗi lớp sẽ được phân vài suất xem trực tiếp."
…
Giải đấu lần trước Kỳ Dực và Vương Trạch đã từng tham gia khi còn học cấp hai, chỉ là khi đó là nhóm cấp hai, lần này thì lên nhóm cấp ba rồi.
Tin đồn quả nhiên lan nhanh, mãi đến chiều hôm đó, lúc tiết ra chơi dài, thầy thể dục phụ trách huấn luyện đội bóng mới đến cửa lớp, gọi Kỳ Dực và Từ Mục Phi ra ngoài.
Lâm Ngôn Tâm nhỏ giọng hỏi: "Nghe nói giải bóng rổ học sinh trung học năm nay tổ chức sớm hơn, đến lúc họ thi đấu cậu muốn đi xem không?"
Phương Chỉ Hạ suy nghĩ rồi nói: "Nếu trường mình vào được chung kết thì mình sẽ đi xem. Cấp hai mình từng coi vài trận, mỗi lần ban tổ chức làm thể lệ thi đấu phức tạp lắm, đánh kiểu vòng tròn xoay vòng, mãi không xong."
Lâm Ngôn Tâm tiết lộ: "Cấp ba chắc sẽ không phiền như vậy. Hôm qua lúc ăn cơm bố mẹ mình còn đang nói, hôm qua bên Sở Giáo dục thành phố họp, ai cũng thấy rằng mấy cuộc thi có học sinh cấp ba tham gia mà không liên quan đến học hành thì nên tổ chức đơn giản thôi."
Phương Chỉ Hạ gãi đầu: "Vậy á… thế nếu rảnh chắc mình cũng đi coi một, hai trận. Cậu có muốn đi không? Hai đứa mình đi chung?"
"Muốn đi chứ."
Lâm Ngôn Tâm hít sâu một hơi, cắn môi nói: "Mình sẽ cố thuyết phục bố mẹ, hoạt động thế này coi như là của trường và lớp, nếu lớp mình có nhiều người đi, chắc họ sẽ không cấm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!