Chương 19: Săn giết giữa chốn hoang tàn

Tần Tri Luật vừa dứt lời, một luồng gió cực nóng bỗng thổi qua bầu trời khu 53.

Kênh liên lạc chiến đấu vốn im lìm hồi lâu đột ngột sống lại, những Người Giữ Trật Tự kích động hô lên: "Ngài Cider!"

An Ngung ngẩng đầu, một bóng người cao to cắt qua màn sương mù, dang rộng đôi cánh khổng lồ, những sợi lông vũ như vàng lỏng nóng chảy trong lửa phấp phới giữa sóng nhiệt.

Không có máy móc hỗ trợ, người kia chỉ quay người trên không trung, đập mạnh đôi cánh, luồng gió dữ đẩy đám sinh vật biến dị phải lùi lại một đoạn. Gió nóng thổi bùng lên lửa cháy, đốt trụi những sinh vật biến dị bắt lửa thành tro.

Ánh lửa nhảy nhót trong đôi mắt màu vàng đỏ, Cider cười nói: "Tôi tới rồi."

[Danh hiệu: Cider (Bạch Vô Sương)

Cấp cao số 4 của Tháp Nhọn

Loại hình biến dị: Sinh vật giả tưởng – phượng hoàng (thần thoại)

Entropy gen: 280 nghìn

Sở trường chiến đấu: Tạo cuồng phong từ đôi cánh khổng lồ, thiêu đốt, ánh sáng mạnh

Chiến tích tổng hợp: 10,9 tỷ]

Tần Tri Luật cất súng vào bao, "Cuối cùng cũng tới."

"Xin lỗi, bị đám chim khó chơi ở vùng hoang dã quấn chân một chút." Cider cười phóng khoáng, ánh mắt nhìn sang phía An Ngung, "Đây là cậu bạn nhỏ cuối cùng anh cũng chọn được?"

"Chào trưởng quan." Giọng nói cung kính của Đấu vang lên trong kênh liên lạc, "Đúng vậy. An Ngung vừa gia nhập Tháp Nhọn."

Bấy giờ An Ngung mới nhớ ra Cider là người giám sát của Đấu. Hai người họ, một phóng khoáng, một cao ngạo, ngoại trừ đều là người biến dị loài chim trẻ tuổi, dường như không có điểm chung nào khác nhưng đồng thời cũng đem đến cho người ta cảm giác nghiễm nhiên cả hai phải cùng một nhóm.

"Hân hạnh được làm quen. Xem ra Đấu nhà tôi rất thích cậu." Cider rời mắt khỏi An Ngung, "Luật, đánh thế nào đây?"

Tần Tri Luật nói: "Đội quân sinh vật biến dị kia giao cho cậu. Những Người Giữ Trật Tự khác cố hết sức cứu những người may mắn sống sót. Tôi và An Ngung đi tìm hạch năng lượng, sau khi tìm được…"

Hắn đưa mắt nhìn đội quân sinh vật biến dị đông nghìn nghịt không thấy điểm cuối. Đây mới chỉ là số lượng được đưa tới sau khi hai lưỡi ếch tử vong mà thôi.

"Mọi người rút lui, sử dụng vũ khí nóng hủy diệt."

"Trưởng quan." An Ngung nhìn ngã tư đường tan hoang, "Sau khi vũ khí hủy diệt bắn tới nơi, khu 53 có còn tồn tại nữa không?"

Tần Tri Luật lắc đầu: "Sẽ biến mất hoàn toàn."

"Liệu có bỏ sót người sống nào không?"

"Sẽ có." Giọng Tần Tri Luật hơi trầm xuống, "Chỉ có thể cố gắng hết sức thôi."

"Điều chỉnh kế hoạch tác chiến, Người Giữ Trật Tự tiếp tục chống lại đội quân sinh vật biến dị, ngài đi tìm hạch năng lượng, tôi muốn hành động độc lập." An Ngung quyết đoán sửa lại mệnh lệnh của Tần Tri Luật, nói liền một mạch xong mới tạm dừng, hỏi lại, "Được không?"

Đây vốn không phải ngữ điệu nên có ở câu "Được không".

Tần Tri Luật nhìn cậu một lát, "Không biết trên biết dưới."

An Ngung chân thành nói: "Tôi đang xin chỉ thị của ngài."

"Cậu đang ra lệnh cho tôi."

"Vậy…" Mặt An Ngung điềm nhiên như không, "Cầu xin ngài hãy nghe theo tôi."

Cider ở bên cạnh sửng sốt hồi lâu rồi bật cười ha hả, "Có vẻ cậu không giống lời đồn lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!