Chương 39: (Vô Đề)

Thực ra, nếu chỉ đơn thuần đắp chăn nằm ngủ với Trác Siêu Việt cũng là một việc hao tốn sức lực.

Đã nhiều năm trôi qua như vậy, tư thế ngủ của anh vẫn không hề tiến bộ chút nào. Bàn tay tham lam đặt trên ngực cô, đôi chân quặp chặt lấy đùi cô…

Khiến cho Mộc Mộc mấy lần phải tỉnh giấc vì ngạt thở.

Cô khó khăn lắm mới gỡ được tay anh, hít thở, anh lại đổi sang tư thế khác, một nửa trọng lượng cơ thể đều dồn lại đè hết lên ngực cô.

Trằn trọc mấy lần, cô thực sự không còn sức lực nữa, ngủ thiếp đi trong sự ngang ngược đầy nhu cầu chiếm hữu của anh. Cũng không biết đã ngủ đến mấy giờ, cô đang đắm chìm trong giấc mơ ngọt ngào, cơ thể lại bắt đầu trào dâng một cảm giác nóng bỏng quen thuộc mà lạ lẫm, từng đợt sóng tê tê, buồn buồn cứ lan dần khắp toàn thân từ nơi mẫn cảm của cơ thể…

Cô khe khẽ rên rỉ một tiếng, mơ màng dụi mắt, bất ngờ phát hiện ra có một cơ thể đàn ông đang nằm đè lên người mình, hai tay và đôi môi của anh đang lướt qua lướt lại trên người cô một cách không hề kiêng nể.

"A!" Cô hoàn toàn tỉnh ngủ, mở to mắt quay nhìn xung quanh, nội thất sang trọng trong phòng cuối cùng cũng nhắc nhở cô nhớ ra mình đang ở đâu, thở phào một tiếng.

Người đàn ông kia đã bớt chút thời gian trong lúc bận rộn, chào hỏi cô, giọng nói thâm trầm mà đầy sức lôi cuốn: "Cuối cùng em đã dậy rồi!"

Hàm ý trong câu nói của anh, đó là anh đã lần tìm vuốt ve rât lâu rồi.

Sau đó, không đợi cô trả lời, anh lại tiếp tục cúi đầu thưởng thức món ăn mỹ vị trong lòng.

Ánh mặt trời rực rỡ giữa trưa, dù cách lớp cửa kính vẫn vô cùng bỏng rát. Khoái cảm mãnh liệt khiến nội tâm tươi đẹp còn nóng bỏng hơn cả ánh nắng chói chang nhiều, hai tay cô chống xuống giường, nâng nửa cơ thể lên đón nhận nụ hôn của anh…

Cùng với nụ hôn cuồng nhiệt dạt dào cảm xúc, anh kéo tấm chăn, trùm kín hai người vào bên trong.

Dưới tấm chăn màu trắng, hai cơ thể khỏa thân quấn quýt lấy nhau, lật lên lật xuống, vương vấn không rời.

Tiếng cười thâm trầm và tiếng nói mờ ám chốc chốc lại vang lên từ trong chăn…

Ở thành phố không thuộc về họ này, tất cả mọi phồn hoa đều lùi xa dần, thế giới dường như chỉ còn lại hai người họ, thời gian cũng dường như đã ngừng trôi, trở nên vĩnh hằng trong niềm hoan lạc khi họ đang khát khao nhau.

Không phải cuộc tình nào cũng có kết thúc tốt đẹp, đã từng yêu thương nhau, đã từng có nhau, để ký ức lưu lại những thời khắc đẹp nhất, đó chẳng phải là một niềm hạnh phúc hay sao!

Trong hành lang của khách sạn cao cấp, Tần Ngôn đứng trước cửa phòng của Trác Siêu Việt, nghe câu trả lời lặp đi lặp lại hàng nghìn lần từ trong điện thoại: "Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…"

Chao ôi! Tần Ngôn thật sự không biết dùng lời lẽ nào để hình dung sự bái phục của cô đối với cô Tô này. Đúng là hồng nhan làm hại đất nước. Rõ ràng đang có một cuộc đàm phán về đơn hàng rất lớn, hơn nữa còn rất quan trọng với công ty, vậy mà một ông chủ nào đó lại chẳng màng tới công việc, vì cô ấy mà thậm chí còn không chịu lộ diện.

Không lộ diện cũng chẳng sao, nhưng hôm qua, vì muốn đích thân ra sân bay đón người, đã hoãn lại giờ đàm phán sau đó hai tiếng ngay lúc ấy, ai ngờ, máy bay lại bị trễ giờ. Đến khi anh quyết định coi đại cục làm trọng, vội vàng quay về đàm phán, khách hàng đã rũ áo ra về rồi… Hôm nay, giám đốc Vương khó khăn lắm mới mời được khách hàng tới, kết quả là anh lại không xuất hiện, ngay cả điện thoại di động cũng không buồn nghe.

Tần Ngôn tự nhận thấy thời gian cô đi theo làm việc cùng Trác Siêu Việt không ngắn, thường xuyên thấy anh thức đêm không ngủ trước mỗi cuộc đàm phán, nắm rõ điểm mạnh và điểm yếu của đối phương, biêt người biết ta. Vậy mà trường hợp ngày hôm nay, cô chưa từng gặp bao giờ, quả thực không biết phải xử lý như thế nào.

Giám đốc Vương lại gọi điện thoại tới, giọng điệu nóng vội như đang có lửa đốt, hỏi cô xem tình hình thế nào, ông chủ rốt cuộc có ý gì. Thấy cô ấp a ấp úng chẳng biết gì cả, tức đến nỗi ném cả điện thoại đi.

Cũng không thể trách giám đốc Vương quá nóng vội, anh ta đã nói khô cả cổ, tư thế cũng khom lưng mãi đến nỗi sắp trở thành một đứa trẻ, khách hàng mới miễn cưỡng tăng thêm mười giá nữa.

Mặc dù giá này còn kém hơn mười giá so với dự tính của Trác Siêu Việt, nhưng lợi nhuận đã tương đối khả quan, là một cơ hội hiếm có. Hơn nữa, ngoài khách hàng này, trong nước không hề có công ty nào khác có lượng nhu cầu nhiều như vậy, nếu thương vụ kinh doanh lần này không thành công, hàng hóa của họ có khả năng sẽ phải tồn kho vô thời hạn.

Giám đốc Vương xin ý kiến của ông chủ, muốn nhân cơ hội này để ký thỏa thuận luôn, tránh việc khách hàng lại hối hận. ai ngờ ông chủ đang đắm chìm trong mỹ sắc lại cứ tắt máy, ngoài cửa treo tấm biển "Xin đừng làm phiền", diễn lại hình tượng một hôn quân cuối triều đại một cách vô cùng thoải mái.

Sau một hồi đấu tranh, Tần Ngôn vì không muốn để công ty mà họ đã dày công xây dựng bị hủy hoại trong tay của mộ người phụ nữ, bất chấp mọi nguy hiểm kể cả khi bị điều tới Ethiopia, dùng toàn bộ sức lực ấn vào chuông cửa, đợi một phút không thấy động tĩnh gì, cô lại tiếp tục ấn vài lần nữa.

Tiếng chuông cửa đầy kiên nhẫn cuối cùng cũng có hiệu quả, trong phòng vang lên tiếng bước chân, Tần Ngôn lùi lại phía sau một bước, chăm chú nhìn vào cánh cửa đang được mở ra từ bên trong, ông chủ đứng trước cửa trong bộ dạng áo quần xộc xệch, lặng lẽ trừng mắt nhìn cô.

"…" Cô nhất thời quên mất mình phải nói gì.

Đi theo Trác Siêu Việt đã ba năm, biểu hiện tim đập rộn ràng mặt mũi đỏ bừng của lần đầu tiên gặp mặt đã được thời gian tôi luyện trở nên bình tĩnh, cô nghĩ rằng bản thân mình đã có khả năng miễn dịch với vẻ bề ngoài mang tính xâm lược của ông chủ, mà chỉ thuần túy thưởng thức sức hấp dẫn trong nhân cách của anh. Thế nhưng, khi cô nhìn thấy cơ thể cường tráng với lớp mồ hôi mỏng của Trác Siêu Việt cùng với vết răng mờ mờ ở lồng ngực anh, cô vẫn không thể tránh khỏi chút phản ứng hoa mắt chóng mặt….

"Có chuyện gì vậy?" Giọng nói của anh không có vẻ bực bội, chỉ là hơi vội vàng.

"Giám đốc Vương gọi điện thoại tới, nói khách hàng nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng thêm mười giá nữa, anh ấy muốn xin ý kiến của anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!