Chương 31: (Vô Đề)

Ánh trăng bàng bạc lơ lửng trong không trung, an lành, trầm lặng. Bên ngoài cánh cổng sắt đang hé mở, một chiếc Land Rover màu trắng đỗ ở đó, trong đêm đen, màu trắng trở nên vô cùng bắt mắt.

Trác Siêu Việt đứng dựa người vào chiếc xe, bóng dáng cô đơn của anh phản chiếu lên thân xe, trong suốt, hư vô, đơn độc.

Mộc Mộc đi về phía anh, cứ gần thêm một chút, nhịp tim của cô lại đập dữ dội hơn, mạnh đến nỗi lồng ngực nhói đau.

"Tại sao không nghe điện thoại của anh?" Gió lạnh thổi tới, cô lại ngửi thấy mùi rượu, cô không hề có chút ngạc nhiên, anh không uống rượu, sẽ không tới tìm cô.

"Tại sao em phải nghe? Anh đã từng nói, nếu em không phải là chị dâu của anh, anh sẽ không gặp lại em. Bây giờ em đã chia tay với anh ấy rồi…"

"Hai người chia tay rồi?" Anh hơi sững lại.

"Ừm." Trác Siêu Nhiên không gọi điện lại cho cô, chắc là đã chấp nhận sự lựa chọn của cô.

Yên lặng một lát, anh mỉm cười giễu cợt, "Sao anh lại cứ có cảm giác mình đã bị lợi dụng vậy nhỉ? Bốn năm trước, anh giúp em bôi nhọ thanh danh bố nuôi thành công, bốn năm sau, anh giúp em vào ở Học viện Âm nhạc, giúp em chữa khỏi bệnh mất tiếng… Còn em, ngay cả điện thoại của anh cũng không thèm nghe?"

"Em cứ nghĩ rằng anh làm những việc đó đều không cần sự báo đáp."

"Anh quả thực không cần sự báo đáp, nhưng.. em ít nhiều cũng phải có chút báo đáp chứ?"

"Anh muốn em làm gì?"

Anh mở cửa xe, "Lên xe."

"Đi đâu?"

"Anh hơi mệt rồi, em massage cho anh nhé…"

"Á?"

Không để cô kịp nói gì, anh mở cửa xe ra, đẩy cô vào bên trong.

Chiếc xe lao nhanh trên đường phố khoảng hơn nửa giờ đồng hồ, rồi dừng lại ở bên đường. Mộc Mộc thò đầu nhìn ra ngoài, hai chứ "Long Cung" phản chiếu lên cửa xe, vô cùng bắt mắt.

Bước vào bên trong hội quán Long Cung cổ kính, Mộc Mộc đưa mắt nhìn nội thất bằng gỗ màu nâu tím, lối trang hoàng chạm trổ điêu khắc, còn cả người đàn ông bên cạnh, tất cả đều không thay đổi.

Quản lý sảnh đang nói chuyện với khách, nhìn thấy Trác Siêu Việt, lập tức chạy tới chào đón nhiệt tình niềm nở: "Trác tiên sinh, lâu rồi không thấy anh tới, dạo này chắc bận lắm, phải không ạ?"

"Cũng tạm, mấy hôm trước đi thành phố A, vừa về chiều nay." Trác Siêu Việt day day đầu lông mày, thần sắc quả thực có phần mệt mỏi.

"Để tôi bảo Tiểu Hân chuẩn bị spa bằng tinh dầu thơm cho anh, giải tỏa mệt mỏi, còn có thể giảm bớt căng thẳng."

"Ừm. Phòng 12001 còn trống không?"

"Còn trống, để tôi đi lấy chìa khóa phòng cho anh. Anh đợi một chút."

Cửa phòng 12001 được mở ra, anh bước vào bên trong, tiện thể hỏi luôn: "Còn nhớ nơi này không?"

Sao có thể không nhớ được? Căn phòng mặc dù đã được trang hoàng lại, nhưng vẫn có thể nhận ra được dáng vẻ trước đây, căn phòng nghỉ ngơi riêng biệt, phòng tắm, bể nước suối nóng ở giữa đại sảnh… còn cả mùi hương thơm đầy mê hoặc

- mùi hương mà cô mê say nhất.

Cô luôn cảm thấy bốn năm qua thật dài, giờ đây quay lại nơi này, mới phát hiện ra bốn năm trôi qua thật nhanh!

Cô rât muốn hỏi thử xem: Anh thường xuyên đưa bạn gái tới đây sao?

Nhưng cô lại sợ nghe được câu trả lời, vậy là cô cố gắng kiềm chế lại, đến nỗi bàn tay siết chặt lại đau nhói, cuối cùng cũng kiềm chế được.

Một cô gái xinh đẹp bê một chai dầu thơm màu xanh và khăn mặt bước tới, đặt các thứ đó lên chiếc ghế bên cạnh giường massage, cất giọng hỏi Trác Siêu Việt

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!