Lúc ở quảng trường dưới lầu, Thịnh Vọng Thư nhận được cuộc gọi của Châu Y từ nước ngoài, bị hoãn mất mười mấy phút, lúc cô xuống đến hầm để xe thì đúng lúc chạm mặt Lam Tâm.
Lam Tâm đội mũ và đeo khẩu trang, che kín cả khuôn mặt chỉ chừa lại mỗi đôi mắt.
"Tiểu Thư." Cô ta chủ động gọi cô.
Thịnh Vọng Thư đảo mắt một vòng, không phát hiện có ai đáng nghi mới mở miệng nói: "Lúc nãy đi hơi vội, chưa kịp nói lời tạm biệt với chị."
"Không sao." Lam Tâm dịu dàng nói: "Cũng tại chị không tốt, lẽ ra chị không nên nói cho em biết chuyện này, hại em lặn lội đường xa chạy đến, còn lo lắng theo."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói không lo lắng là nói dối, Thịnh Vọng Thư cười trừ không đáp.
"Vừa rồi Ngôn Lạc còn trách chị, nói chị chuyện bé xé to, có chút xíu chuyện thôi cũng làm ảnh hưởng đến người khác, lúc đó chị cũng lo lắng quá cho nên mới nghĩ gì nói đó."
Lam Tâm vẫn duy trì dáng vẻ dịu dàng đó, cô ta vỗ nhẹ vào cánh tay của Thịnh Vọng Thư, giống như có hơi ấm ức.
"Nếu là người khác chắc chắn chị sẽ không nói cho đâu, nhưng em là em gái của Ngôn Lạc mà, Ngôn Lạc là người cố tỏ ra mạnh mẽ, người nhà với nhau mà cũng giấu giếm, chỉ nói tin tốt không nói tin xấu."
Thịnh Vọng Thư vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, trái tim đột nhiên thắt lại.
Có lẽ là do cô quá nhạy cảm, hai chữ "người khác" va mạnh vào trái tim cô, phát ra một tiếng vang nặng nề.
Trong nhận thức của Thịnh Vọng Thư từ trước đến nay, tình cảm chưa từng được xếp ở mấy vị trí đầu trong cuộc đời của Ngôn Lạc, thậm chí còn không quan trọng bằng tình bạn.
Nhưng cho dù là tình bạn hay tình thần cũng không thân mật như tình cảm, trong rất nhiều tình huống như lúc này, cô luôn là "người khác" mà anh cho rằng không muốn làm phiền.
"Đúng vậy." Đôi mắt của Thịnh Vọng Thư hờ hững: "May mà có chị chăm sóc anh ấy."
…
Vốn dĩ hẹn mười một giờ đến viện thẩm mỹ nhưng đã qua thời gian hẹn, Thịnh Vọng Thư cũng không có tâm trạng đi nữa.
Sau khi về đến nhà không lâu, Ngôn Lạc gửi tin nhắn WeChat cho cô nói rằng anh đã xuất viện.
Thịnh Vọng Thư dựa vào sô pha gõ chữ: [Nghỉ ngơi đàng hoàng, ăn uống thanh đạm, ăn cháo nhiều, hạn chế ăn đồ sống, đồ lạnh và đồ dầu mỡ, càng không được uống rượu, uống vào thủng dạ dày thì anh tự chịu.]
Sau khi cô bình tĩnh gõ đoạn tin nhắn này, đột nhiên cười nhạo một tiếng rồi tỉnh táo lại, ai bảo cô lải nhải những thứ này chứ, chắc chắn Lam Tâm sẽ nhắc nhở anh, cô nói những lời này có ích gì chứ?
Cô nhanh tay xóa đi dòng tin nhắn ấy rồi trả lời lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Vâng, nhớ chú ý nghỉ ngơi đấy.]
Vào buổi sáng cuối tuần, Thịnh Vọng Thư nhận được cuộc gọi từ Thịnh Tri Hành, bảo cô tối nay đi dự tiệc cùng ông, cô đã đồng ý, Thịnh Tri Hành lại dặn dò cô ăn mặc đẹp chút.
Thịnh Vọng Thư khịt mũi cười: "Có ngày nào con không đẹp sao?"
"Đúng đúng, là cha nói sai." Thịnh Tri Hành vui vẻ cười to: "Con gái của ba luôn luôn xinh đẹp."
Lúc này, Thịnh Vọng Thư mới hài lòng cúp máy.
Mãi cho đến bữa tiệc buổi tối, Thịnh Vọng Thư mới dần dần hiểu ra, bảo sao thái độ Thịnh Tri Hành lại khác thường cứ dặn dò cô ăn phải ăn mặc xinh đẹp một chút, thì ra là có người đang đợi cô ở đây…
Thịnh Vọng Thư liếc nhìn Cố Từ Niên đang lười biếng ngồi ở phía đối diện, bất đắc dĩ nhũn vai vì trước sự khen ngợi lẫn nhau của cha mẹ hai bên.
Dám tin rằng đây là một buổi xem mắt trá hình không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!