Một tuần sau, Lăng Du rời thành phố A trở lại Sydney.
Tình trạng kiểm tra sức khoẻ của mẹ anh ấy không được tốt cho lắm, anh ấy quyết định về Sydney ở cùng mẹ một khoảng thời gian.
Trước khi đi, Lăng Du gọi điện thoại chào tạm biệt Thịnh Vọng Thư.
Đây là lần liên lạc đầu tiên của hai người kể từ sau đêm đó, Thịnh Vọng Thư chúc phúc cho anh ấy mọi chuyện đều tốt.
"Cảm ơn em." Lăng Du rầu rĩ cười một tiếng: "Sau này, chúng ta còn có thể làm bạn không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Có thể." Thịnh Vọng Thư dừng lại một giây: "Nhưng không phải bây giờ, anh có thể cho em một ít thời gian được không?"
"Được."
Im lặng một lát, đột nhiên Lăng Du lại cười: "Có lẽ dừng ở đây chính là kết quả tốt nhất rồi, may là anh vẫn chưa biến em thành một người hoàn toàn khác."
Thịnh Vọng Thư mấp máy môi: "Có lẽ vậy."
Dễ dàng thu hút nhưng lại rất khó để yêu nhau, con người yêu nhau cũng cần duyên phận thiên thời địa lợi.
Cô với Lăng Du ăn ý, có duyên phận, có sở thích hợp nhau, hoà hợp khi ở chung, may mắn đồng hành cùng nhau, từng nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp hiếm thấy.
Nhưng lại thiếu duyên yêu nhau.Thịnh Vọng Thư một mình mờ mịt sa sút tinh thần một khoảng thời gian.
Những ngày đó, mỗi đêm cô đều ở phòng làm việc cho đến tận rạng sáng, một mình xem xét lại mối tình rõ ràng hài hòa và lành mạnh nhưng lại không thể tiếp tục này.
Những lời nói của Lăng Du cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô, cô càng nghĩ sâu càng cảm thấy thất bại.
Giống như đột nhiên mất đi một mục tiêu, một động lực giúp mình tiến về phía trước vậy, bỗng nhiên Thịnh Vọng Thư rơi vào mê mang.
Cô ngồi một mình trước cửa sổ, ngây người nhìn màn đêm bên ngoài cửa sổ thủy tinh, lúc thu hồi ánh mắt, thoáng thấy ánh đèn vàng ấm áp ở cửa sổ đối diện.
Gần đây, chủ nhân của căn hộ kia lại trở về rồi, ánh đèn sáng rực cả đêm, sáng mãi đến khi toàn thế giới đều dập tắt, hệt như một ánh trăng không ngủ không nghỉ vậy.
Tin tức Thịnh Vọng Thư chia tay với Lăng Du cũng được truyền ra vòng bạn bè không lâu sau đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu tiên là sự nghi ngờ của Hứa Niệm Tịch, sao gần đây cô ấy không hề thấy bóng dáng của Lăng Du, Thịnh Vọng Thư không hề giấu diếm, trực tiếp nói rằng bọn họ đã chia tay.
Không đến mấy ngày sau, Lăng Du lại liên lạc với cô lần nữa, bàn bạc với cô xem có nên công khai tin tức chia tay hay không.
Lúc trước khi bọn họ vừa mới ở bên nhau, Lăng Du đã thẳng thắn thừa nhận chuyện tình cảm, bây giờ chia tay anh ấy cũng không muốn che giấu.
"Công khai kịp thời, cũng giảm bớt không ít phiền phức cho em sau này."
Thịnh Vọng Thư hiểu ý của anh ấy. Trước mắt, anh ấy không ở trong nước, nhưng chung quy cô vẫn còn công việc xã giao bình thường, khi tham gia hoạt động sau này khó tránh khỏi việc bị người ta hỏi thăm, hoặc khi đồng hành với người khác phái sẽ bị người có lòng nhìn vào viết văn.
Anh ấy đang lo lắng cho cô mà thôi.
"Được." Thịnh Vọng Thư nói: "Em và anh cùng đăng Weibo."
Lúc trước, khi hai người ở bên nhau đã công khai trên Weibo, bây giờ cũng cùng nhau tuyên bố chia tay trên Weibo, bắt đầu một cách thẳng thắn vô tư, vậy kết thúc cũng phải thẳng thắn, xem như đến nơi đến chốn.
Thịnh Vọng Thư với Lăng Du cùng đăng Weibo tuyên bố chia tay vào lúc 10 giờ sáng.
Sau đó, điện thoại di động của cô liên tục nhận được cuộc gọi và tin nhắn Wechat.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!