Người xem bắt đầu rời khỏi nhà hát, Lăng Du thì lại ngồi không nhúc nhích.
Bọn họ ngồi giữa hàng ghế VIP, anh ấy thờ ơ nhìn người hai bên rời đi.
Thịnh Vọng Thư đợi một lúc, hỏi: "Không đi sao?"
Lăng Du giữ tay cô: "Ngồi một lát nữa nhé."
"Được thôi." Dù sao cũng không vội, Thịnh Vọng Thư nhìn sân khấu nhao nhao rời đi, ngồi đấy với anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương như cô cảm nhận được Lăng Du có lời gì muốn nói với cô.
Mãi cho đến khi khán giả trong nhà hát đã rời đi hết, chỉ còn lại hai người bọn họ, cuối cùng Lăng Du mới khẽ mở miệng.
"Trăng nhỏ, hôm nay tròn bốn tháng chúng ta ở bên nhau, bốn tháng này em có vui không?"
Thịnh Vọng Thư không chần chờ: "Em rất vui."
Lăng Du lịch nghiêng đầu nhìn về phía cô: "Nhưng anh đã bắt đầu trở nên không vui rồi."
Thịnh Vọng Thư chớp mắt một cái, thấp giọng: "Vì sao chứ? Em làm không tốt chỗ nào sao?"
"Không, là vì em quá tốt."
Lăng Du khẽ mím môi, ánh mắt rất sâu: "Bởi vì em rất cố gắng học làm một người bạn gái mẫu mực điển hình vì anh."
"Là em cam tâm tình nguyện, như vậy không tốt sao?" Vẻ mặt Thịnh Vọng Thư vẻ mờ mịt khó hiểu: "Em từng nói rồi, em nghiêm túc muốn ở bên anh."
"Anh hiểu, cho đến bây giờ, anh chưa hề nghi ngờ sự thật lòng của em, cũng chưa bao giờ nghi ngờ sự yêu thích của em."
Lăng Du rũ mắt nhìn cô, giọng nói có hơi khàn đi, giống như đang cố gắng mở miệng vậy.
"Nhưng một mối quan hệ yêu đương lành mạnh, không chỉ có nghiêm túc và cố gắng."
"Em sẽ chiều theo thói quen công việc của anh, đêm khuya không ngại cực khổ đến đưa bữa khuya cho anh, sẽ tôn trọng quá khứ của anh, bao dung cho anh tiếp tục làm bạn với bạn gái cũ, cũng sẽ thông cảm cho sự thất hứa của anh, sẽ không tức giận vì anh không có mặt vào những ngày lễ, em cố gắng thay đổi bản thân, dành cho anh tất cả những thứ tốt đẹp nhất, ngoại trừ yêu."
"Có lẽ là anh do anh quá tham lam." Lăng Du rũ mắt, tự giễu cười cười: "Lúc trước, chúng ta đã nói sẽ chỉ thử ở bên cạnh nhau, mà bây giờ anh lại tham lam muốn được em yêu."
Trong lòng Thịnh Vọng Thư y như mặt hồ gợn sóng, cảm xúc cuồn cuộn, mờ mịt không thể nào tự điều khiển.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô há miệng thở dốc: "Em..."
Lăng Du cười khổ cắt ngang: "Đừng nói em yêu anh, bạn gái tiêu chuẩn điển hình sẽ không nói dối."
"Em quan tâm, chân thành, tha thứ, thấu hiểu anh, nhưng lại không hề yêu. Yêu đan xen với đau khổ, đan xen ghen tị, nghi ngờ, ích kỷ, bá đạo và sự chiếm hữu. Người yêu ở cùng nhau sẽ không phân rõ giới hạn và chừng mực như vậy, sẽ không nhịn được muốn đặt chân vào lãnh địa của đối phương."
Lăng Du đưa ngón tay cọ xát gò má cô: "Trăng nhỏ, em đối với anh có như thế không?"
Thịnh Vọng Thư mở to đôi mắt mê mang, chốc lát sau, lông mi khẽ rũ xuống.
Đột nhiên, cô không biết nên nói gì, chỉ là sự mệt mỏi và khổ sở trong lòng khẽ run lên.
Cô đã cố gắng cho anh ấy hết tất cả những gì có thể, nhưng lại thua vì sự cố gắng của bản thân mình.
Lăng Du nói, những đôi tình nhân thật sự yêu nhau sẽ được mài giũa trong sự xung đột, không phải một bên cứ vắt óc tìm cách cố gắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!