Chương 21: (Vô Đề)

Thịnh Vọng Thư ở lại Canberra ba ngày, sau đó lên đường tới đảo Tasmania.

Hòn đảo này ở gần Nam Cực, nổi tiếng với tên gọi là "nơi tận cùng thế giới", nơi đây là địa điểm tuyệt vời để ngắm Nam cực quang(1).

Thịnh Vọng Thư đã kiểm tra trang web dự đoán cực quang từ trước, theo thông tin dự báo, mấy ngày tới, xác suất xuất hiện cực quang trên đảo Tasmania cao hơn tám mươi phần trăm.

Từ hồi còn rất nhỏ, cô đã cảm thấy hứng thú với cảnh tượng lộng lẫy này. Hồi nghỉ hè năm lớp chín, cô đã từng đòi đi Iceland xem cực quang một lần.

Thịnh Tri Hành và Chung Tịnh đều bận, không có thời gian dẫn cô đi. Lúc đó Ngôn Lạc cũng chỉ là một học sinh cấp ba, không được vợ chồng nhà họ Thịnh cho phép.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không ai yên tâm để hai đứa trẻ vị thành niên một mình đi du lịch ở bên kia đại dương. Lúc đó Thịnh Vọng Thư rất trông mong tới ngày mình trưởng thành.

Cô và Ngôn Lạc đã hứa hẹn với nhau, sau này anh sẽ cùng cô tới Iceland xem cực quang một lần rồi qua Úc xem một lần nữa. Nếu có cơ hội, cô muốn tới tất cả những nơi có thể quan sát được cực quang xem một lần, xem thử xem chúng có gì khác nhau không.

Ngôn Lạc đồng ý không chút đắn đo, mặc dù anh không hiểu vì sao phải đi xem ở nhiều nơi như vậy.

Thịnh Vọng Thư vẫn luôn trông chờ tới ngày ấy, trông chờ được đi du lịch vòng quanh thế giới cùng với Ngôn Lạc.

Thế nhưng, cuối cùng, khi cả hai đều đã trưởng thành, có thể tùy ý đi bất kỳ nơi nào họ muốn thì lại không còn ai nhắc tới chuyện này nữa.

Cô đoán, liệu có phải anh đã quên lời ước hẹn này rồi không.

Dù sao trước đây cô cũng từng hứa hẹn rất nhiều điều với anh.

Trên đường tới đảo Tasmania, ma xui quỷ khiến thế nào mà Thịnh Vọng Thư lại nhớ tới rất nhiều những ký ức khi ở bên Ngôn Lạc.

Những ngày qua, cô luôn kìm nén không nghĩ đến tên anh, lúc này khả năng kiểm soát như thể bị vô hiệu hóa.

Cô đành buông thả chính mình.

Buổi tối đầu tiên, Thịnh Vọng Thư thức canh tới hai giờ sáng nhưng lại không nhìn thấy cực quang, cô không chịu nổi nữa, đành quay về đi ngủ.

Sáng hôm sau, nghe nói sau khi cô rời đi được hai mươi phút thì cực quang xuất hiện.

Nhiều khi là vậy đấy, bạn kiên trì tới lúc cạn kiệt hy vọng, quyết định từ bỏ rồi thì sự việc ấy lại bất ngờ nhen nhóm tia hy vọng mới sau khi bạn đã từ bỏ nó.

Chỉ có thể nói không đủ duyên với nhau.

Thịnh Vọng Thư không cam tâm, quyết định đợi thêm một đêm nữa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không ngờ đến rạng sáng hôm sau, cô không chỉ đợi được cực quang mà còn đợi được một mối duyên phận khó tin.

Khi cô đang ngắm cực quang không chớp mắt, sử dụng kỹ thuật chụp ảnh gà mờ của mình chụp lại cực quang, cô và cực quang lại được ống kính của một người khác lưu lại.

Lúc Thịnh Vọng Thư để máy ảnh xuống, bên tai cô vang lên tiếng cười khẽ.

"Xin hỏi cô nàng xinh đẹp kia ơi, có thể cho tôi được dùng ống kính của mình lưu lại khoảnh khắc của cô không?"

Giọng nói này rất quen tai, sự xuất hiện của giọng nói này đối với Thịnh Vọng Thư còn khó tin hơn cả cực quang.

Cô chần chừ một lúc mới quay lại nhìn, Lăng Du giơ máy ảnh lên cười tươi: "Xin lỗi nhé, chưa được em cho phép đã tự ý chụp trộm em, nhưng mà đẹp lắm đấy."

Anh ấy đưa máy ảnh qua cho Thịnh Vọng Thư xem ảnh của mình.

Cô gái có mái tóc xoăn dài như tảo biển đang cầm máy ảnh, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời, dưới ánh sáng rực rỡ của cực quang, cô gái ấy khẽ nhoẻn miệng cười, giữa cảnh quan xung quanh, góc nghiêng khuôn mặt cô độc mà trong sáng, toát lên một vẻ đẹp đầy sống động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!