Sau khi rời khỏi Ý, Thịnh Vọng Thư tới Úc.
Cổ chân bị trẹo đã khỏi hoàn toàn, cô xé miếng cao dán cuối cùng vứt đi, mua một chiếc máy ảnh trong trung tâm thành phố Canberra.
Lúc đi khỏi nhà quá bối rối nên cô quên mang theo máy ảnh, sau khi ở Ý một mình mấy ngày, cô bắt đầu cố gắng để mình có thể hưởng thụ một chuyến du lịch thoải mái.
Thịnh Vọng Thư không rành về chụp ảnh, bản thân cô cũng chưa từng mua máy ảnh, chiếc máy ảnh trước đây cô dùng là Ngôn Lạc tặng cho cô hồi sinh nhật năm hai đại học, từ bộ vi xử lý cho tới linh kiện đều rất cao cấp, giá cả đắt đỏ, thế nhưng cũng chỉ để nằm đóng bụi.
Thịnh Vọng Thư quyết định sau khi trở về sẽ bỏ chiếc máy ảnh ấy đi, quyên tặng luôn tất cả những thứ đáng giá trong chiếc hòm sắt nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhân viên cửa hàng kiên nhẫn giới thiệu các tính năng của máy ảnh. Thịnh Vọng Thư nghe một lúc, dần hết kiên nhẫn, cô chỉ muốn chụp vài tấm ảnh phong cảnh mà thôi, cho nên tiện tay chọn đại một cái, nói bằng tiếng Anh: "Lấy cái này."
"Nếu như không phải thợ chụp ảnh chuyên nghiệp thì mua chiếc bên cạnh sẽ tốt hơn."
Sau lưng chợt vang lên một giọng nam du dương nói bằng tiếng Trung mang theo ý cười cực kỳ quen tai.
Thịnh Vọng Thư kinh ngạc quay đầu lại nhìn thấy Lăng Du đứng sau lưng mình.
Anh ấy ăn mặc trang phục thoải mái, quần jogger màu đen và giày Martin cùng màu, trên sống mũi đeo một chiếc kính râm, các đường nét trên khuôn mặt sạch sẽ, sắc nét.
Thịnh Vọng Thư đẩy kính râm cao lên đỉnh đầu, đôi môi đỏ bất chợt nhoẻn cười: "Anh Lăng, thật là khéo quá."
"Không khéo đâu." Lăng Du nhíu mày cười nói: "Anh đuổi theo em qua đây đấy."
Đã đuổi theo suốt cả chặng đường.
Rồi hào hứng xem cô chọn mua máy ảnh một hồi lâu.
Thịnh Vọng Thư kinh ngạc: "Anh đi theo em tới đây à? Tại sao?"
Thái độ của Lăng Du rất tự nhiên: "Nhớ vẫn còn nợ em một bữa cơm và một lời xin lỗi chính thức."
Thịnh Vọng Thư cười lạnh nhạt: "Chân em khỏi rồi."
"Anh nhận ra rồi." Lăng Du nói: "Vậy anh có thể mời em tới nhà hàng nào đó xa một chút."
Thịnh Vọng Thư không ngờ nhà hàng nào đó xa một chút mà Lăng Du nói lại ở tận Sydney.
Đó là một nhà hàng mang phong cách Viking Bắc Âu đậm nét thô sơ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà hàng không sử dụng dao nĩa truyền thống. Sau khi họ ngồi xuống, nhân viên phục vụ mang ra một bộ dao găm cho họ chọn lựa, dụng cụ uống rượu là sừng bò thật, bình đựng rượu là một chiếc búa khổng lồ của thần Sấm.
Thịnh Vọng Thư thấy buồn cười, nhíu mày nhìn Lăng Du: "Không ngờ gu của anh lại thô sơ như vậy."
Lăng Du cầm chiếc cốc sừng trâu cười: "Anh cũng có mặt dịu dàng, lãng mạn đấy."
Sau khi bữa tối kết thúc, Lăng Du liền phô bày mặt lãng mạn dịu dàng của anh ấy cho Thịnh Vọng Thư xem.
Lăng Du lấy ra hai tấm vé không biết đã chuẩn bị sẵn từ lúc nào, mời Thịnh Vọng Thư đến nhà hát Sydney xem biểu diễn.
Họ cùng nhau xem vở ba lê kinh điển "Giselle".
Trên sân khấu vở ba lê, diễn viên với vóc dáng xinh đẹp nhập tâm vào vai diễn, Thịnh Vọng Thư xem rất chuyên chú.
Cuối màn một, nàng thiếu nữ Giselle bị sốc vì nhìn thấy chiếc nhẫn đính hôn của người thương Albrecht và công tước, nổi điên rồi chết, Thịnh Vọng Thư nhếch môi, cảm thấy thật hoang đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!