Chương 19: (Vô Đề)

Đêm sinh nhật mười bảy tuổi ấy, Ngôn Lạc và bạn bè lần đầu tiên uống trộm rượu đế, uống đến khi say chếnh choáng mới tan cuộc.

Thịnh Vọng Thư tranh thủ lúc anh không để ý uống trộm hai chai rượu trái cây, tới lúc anh có thời gian đi tìm cô thì cô đang khiêu vũ ở ngoài sân.

Cô nhảy một mình một điệu waltz, nhảy xong điệu của nữ nhảy tiếp điệu của nam, bước chân loạng choạng, tư thế lung tung, bím tóc đuôi ngựa lỏng ra, vài sợi tóc rơi xuống gò mà.

Cô quay người nhìn thấy Ngôn Lạc, híp mắt nở nụ cười, gió đêm luồn vào làn tóc cô và chiếc áo phông trắng, Ngôn Lạc dựa vào tường nhìn cô, có phần không dời nổi mắt.

Anh kéo Thịnh Vọng Thư về lại phòng khách, mọi người đã tản về hết, căn phòng khách lớn như vậy chỉ còn hai người họ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh rót cho Thịnh Vọng Thư một chén nước mật ong giải rượu, ngồi dựa vào một góc sô pha nhìn cô uống hết.

Thịnh Vọng Thư không ngoan ngoãn, mới uống được một chút đã sáp lại gần nói chuyện với anh. Luyên thuyên không đầu không đuôi một lúc lâu, có lẽ cô bị chóng mặt nên lắc lắc đầu một cái, bổ nhào vào lòng anh.

Ngôn Lạc bất giác đưa tay ra đỡ cô, cơ thể mềm mại của thiếu nữ chạm vào lồng ngực anh, anh cụp mắt, khoảnh khắc ấy, nhịp tim của anh đập hẫng một nhịp.

Thịnh Vọng Thư vòng tay ôm cổ anh, cọ nhẹ chóp mũi vào gáy anh, nói với anh bằng giọng dịu dàng và nũng nịu.

"Ngôn Lạc, em rất thích anh."

Lúc ấy, Ngôn Lạc ngừng thở trong khoảnh khắc, hầu kết nhẹ nhàng nhấp nhô.

Từ hồi còn bé xíu, Thịnh Vọng Thư đã thường hay nói sau này lớn lên muốn lấy anh Ngôn Lạc, người lớn cho là lời trẻ con, chỉ cười xòa.

Nhưng cứ nói đi nói lại như vậy, dần dà anh bắt đầu để tâm.

Một năm nọ được nghỉ hè, anh và mẹ về ở nhà bà ngoại, Thịnh Vọng Thư làm nũng đòi đi theo, anh không làm gì được, đành phải hỏi ý mẹ.

Mẹ cười trêu: "Giờ đã không thể tách nhau ra rồi, sau này Trăng nhỏ kết hôn, con làm sao bây giờ?"

Cậu thiếu niên trẻ hỏi lại: "Kết hôn thì sao?"

"Kết hôn thì hai đứa không thể thường xuyên gặp mặt, người trưởng thành có gia đình riêng của mình, quan hệ sẽ xa cách dần."

Ngôn Lạc nói: "Vậy con kết hôn với em ấy không được sao."

Dù sao Trăng nhỏ cũng luôn nói muốn lấy anh.

Lúc đó thực ra anh không nghĩ gì nhiều, chỉ đơn thuần không muốn quan hệ của hai người trở nên xa cách.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhưng sau này, không rõ bắt đầu từ ngày nào, có lẽ là từ khi anh bắt đầu có ý thức mơ hồ về giới tính, có lẽ là từ khi bắt gặp bạn học nam tỏ tình với cô, lòng ham chiếm hữu bất giác thức tỉnh trong lòng anh, anh thực sự nghiêm túc nghĩ tới chuyện tương lai ở bên cô.

Anh dần biết, đấy là thích.

Không biết sẽ thích bao lâu nhưng chắc chắn là không giống như thích một cô em gái.

Anh bắt đầu mượn danh nghĩa anh trai để làm những chuyện theo tư tâm của mình, tặng tiền mừng tuổi cho cô hằng năm, không cho cô yêu sớm, lặng lẽ đuổi hết đám con trai xung quanh cô đi, khi đám bạn bè ồn ào, anh làm bộ hờ hững nói cô là lựa chọn số một của anh.

Lúc làm những chuyện này, thực ra anh không biết tình cảm Thịnh Vọng Thư dành cho anh là gì.

Họ lớn lên bên nhau từ nhỏ, chung đụng với nhau rất nhiều năm, ranh giới tình cảm đã trở nên mờ nhạt từ lâu.

Anh thậm chí không biết Thịnh Vọng Thư có biết yêu hay không.

Cho nên vào thời điểm ấy, khi nghe cô thiếu nữ tuổi mười lăm say rượu nói thích anh, Ngôn Lạc không dám chắc đó là lời say hay lời thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!