Chương 31: #31

-"Anh Tài ơi đừng dìm em anh Tài ơi, anh Tài dìm chết em thì con gà cũng không sống lại đâu á, anh Tài thả em ra em đi tìm con gà con cho anh."

Tôi chuyển hướng sang nịnh anh Tài, anh lừ mắt giao cho tôi cái hẹn từ giờ đến tối mai phải kiếm được gà con, nếu không tìm thấy thì đừng trách anh ác. Tôi vâng vâng dạ dạ trườn xuống, xách lại cái quần thủng rồi chạy qua giậu mồng tơi nhà con Vân hỏi han.

-"Ê tụi bay có thấy con gà con nhà anh Tài đâu không?"

Một vài đứa lắc đầu, con Vân vẫn giận tôi nên ngoảnh mặt ra chỗ khác làm thinh. Kẻ khiến tôi nghi ngờ nhất là thằng Hựu, nó hết nhìn con Vân, nhìn tôi rồi lại bịt miệng cười hi hí.

-"Chính mày đó Hựu! Chính mày ăn trộm con gà."

Tôi đưa ra kết luận vô cùng thông minh, thằng Hựu chối.

-"Ê, đừng gắp lửa bỏ tay người nha, tao đấm toè mỏ bây giờ."

Nó giơ nắm đấm lên doạ tôi chứ, có cái nắm đấm mà to hả? Tôi đây đứng đằng sau con Vân còn to hơn nhé! Chẳng qua võ công của tôi chưa chín muồi nên mới phải thế thôi, chứ không tôi biến nó thành lợn từ lâu rồi.

-"Vân ơi Vân, thằng Hựu nó đòi đấm tao kia kìa."

-"Kệ Đăng."

-"Ơ thế mày không quan tâm đến khuôn mặt đẹp trai của tao nữa à?"

-"Mình là gì của nhau mà tớ phải quan tâm?"

Ừ nhỉ? Suýt thì quên tôi đã khai trừ nó ra khỏi gia đình. Con Điệu bĩu môi lượn qua chỗ khác không thèm che chắn cho tôi nữa, bỏ mặc tôi chạy như điên đằng trước, thằng Hựu hăm he đuổi đằng sau. Cũng may nó béo, nó chạy như rùa bò nên tôi thoát. Không can tâm, tôi đợi nó về nhà rồi chui vào bụi hoa hồng rình rập.

Thằng Hựu đang ngồi chễm trệ giữa sân cầm cái que khua múa luyện quyền, trên đầu nó có tàu lá chuối xanh non nõn nà, bên dưới có cái bô màu đỏ chói. Thi thoảng mẹ nó lại sốt ruột hỏi han.

-"Ra chưa Hựu ơi?"

Mỗi lần như thế nó đều cố nghiến răng nghiến lợi rặn rồi buồn tủi báo cáo.

-"Chưa mẹ ơi, kiên nhẫn chờ tý mẹ ơi, mãi nó không ra ý."

-"Kiên nhẫn cái đầu nhà mày, ăn cho lắm ổi xanh vào. Nhanh lên không tao gọi con Điệu sang cho nó ê mày đấy."

Cô Hương làm bộ gọi Vân ơi, thằng Hựu sợ tái xanh mặt, mếu máo xin xỏ mẹ nó rồi hít hơi rặn lấy rặn để. Đợi nó xong việc lớn, rửa tay xà bông sạch sẽ tôi mới thò mặt ra khiêu khích.

-"Mày mà không nói cho tao chỗ giấu con gà thì tao sẽ méc con Vân mày có một chiếc bô nhỏ xinh màu đỏ."

-"Như thế thì Vân không yêu tao nữa à?"

-"Con Vân đã từng yêu mày hả? Nó bảo thế á?"

Tôi tức giận tra khảo, thằng Hựu đang ở thế yếu nên nó không dám đánh tôi, chỉ bẽn lẽn tâm sự.

-"Ừ, nó rủ tao làm chồng nó mà, không yêu thì là gì nữa?"

Cái gì? Con Vân định lấy thằng Hựu? Tôi tức hừng hực quay người lao sang nhà con Vân, thằng Hựu gọi với đằng sau dặn dò.

-"Con Vân giấu con gà của mày á, đừng nói cho nó chuyện tao có bô nha!"

-"Tao thề danh dự."

Tôi đáp đầy dứt điểm rồi ba chân bốn cẳng lao vào giậu mồng tơi. Vân Điệu đang chơi đồ hàng một mình, nó nhặt những quả mồng tơi tim tím đặt vào chiếc lá bàng giả bộ làm thức ăn cho em búp bê.

-"Con Vân kia, ai cho phép mày giấu con gà của anh Tài?"

Tôi quát, nó giật bắn người nhưng không thèm đáp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!