Chương 3: Hay Là Cậu Ngủ Giường Của Tôi Đi

Lục Cẩm Duyên là một trai thẳng.

Lục Cẩm Duyên là một trai thẳng kỳ thị đồng tính hư hư thực thực.

Khương Duật Bạch như không hề gì nhét điện thoại vào túi quần, quay về bàn thu xếp đồ đạc tiếp.

Đối với tính hướng của mình, cậu chưa bao giờ cố ý giấu diếm, nhưng cũng không có hứng thú khoe khoang lộ liễu.

Cho tới nay, không kể người cùng giới hay khác giới tỏ tình, cậu đều bình đẳng từ chối như nhau, cho nên đến nay người biết cậu đồng tính vẫn đếm được trên đầu ngón tay.

Do đó chỉ cần cậu cách xa Lục Cẩm Duyên một chút, không chủ động nói thẳng tính hướng của mình, chắc sẽ không đem đến phiền phức gì.

Cậu ghét nhất là phiền phức.

"Đi thôi đi thôi!" Thẩm Chiêu ở bên kia cuối cùng cũng chuẩn bị xong, vuốt tóc mái ngang trán, bước nhanh ra bên ngoài, "Các em gái ơi! Anh Thẩm đến nè!"

"Nhìn như quỷ háo sắc vội đi đầu thai vậy.

" Chu Phong cười mắng một câu, đi theo ra ngoài, "A Duyên, cậu xong chưa?"

Lục Cẩm Duyên tiện tay đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu, trả lời: "Xong rồi, đi thôi.

"

Vừa ra đến cửa, hắn bỗng nhiên lùi lại vài bước: "Phải rồi, ký túc xá của chúng ta khá gần nhà ăn.

"

"Hả?" Khương Duật Bạch vô thức nghiêng mặt qua, sâu trong ánh mắt hàm chứa vài phần ngỡ ngàng.

"Cậu có thể tới nhà ăn để ăn tối, không cần đi đâu đường xá xa xôi.

" Lục Cẩm Duyên giải thích tỉ mỉ, "Từ ký túc xá ra ngoài quẹo phải, đi qua hồ Tình Nhân là đến nhà ăn.

"

Khương Duật Bạch đã hiểu, gật đầu đáp: "Được.

"

"Ừm.

" Lục Cẩm Duyên nhìn cậu thêm một lúc, "Vậy tôi đi trước nhé.

"

Mới đó trong ký túc xá chỉ còn lại mình Khương Duật Bạch, bốn phía lập tức an tĩnh.

Cậu nhẹ nhàng thở ra một hơi, bóng lưng thẳng tắp thoáng thả lỏng, ngồi bệt xuống dưới ghế nghỉ ngơi.

Quả nhiên, cậu vẫn quen ở một mình thôi.

Ngồi được một lát, túi quần đột nhiên rung lên, Khương Duật Bạch lấy điện thoại di động ra, thấy là tin nhắn Tề Đông Đông gửi tới.

Tề Đông Đông là người bạn thân nhất, cũng là một trong số những người đếm trên đầu ngón tay biết rõ tính hướng của cậu.

Cậu có thể nhận ra mình đồng tính là nhờ người bạn tốt này nhiệt tình giúp đỡ.

Tề Đông Đông: Bé yêu Tiểu Bạch ơi! Tớ tan học rồi! Tớ lập tức tới chuyển ký túc xá giúp cậu nè (hôn gió)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!