Chương 23: Đi Chơi Thâu Đêm Với Bạn Trai

Khương Duật Bạch vốn định ăn trưa xong là về trường, nhưng dưới sự cổ vũ của Đông Đông, cậu hiếm hoi tự cho mình nghỉ nửa ngày.

"Bảo bối, cậu thiếu sự hiểu biết về giải trí quá à." Tề Đông Đông tận tình khuyên nhủ, "Đời người ngắn ngủi, phải hưởng thụ khoái lạc trước mắt. Ăn được thì ăn, chơi được thì chơi, mới không phí hoài thời gian đẹp đẽ này!"

Khương Duật Bạch nhíu mày, giọng trầm xuống: "Tớ không cố ý đâu Đông Đông, chỉ là tớ không biết ngoài vẽ tranh, mình còn làm được gì khác."

Tề Đông Đông sững sờ, bất giác nhớ lại những ngày tháng Tiểu Bạch từng trải qua, vẻ mặt lập tức chuyển thành thương xót.

"Tớ không biết đạp xe, không biết chơi game, cũng không biết chơi bóng rổ." Khương Duật Bạch tự giễu cười, "Chẳng biết gì cả."

Những thứ người thường dễ dàng làm được, với cậu lại hoàn toàn xa lạ.

"Ai bảo thế? Tiểu Bạch của chúng ta thông minh thế, muốn làm gì mà chẳng làm tốt?" Tề Đông Đông lập tức vươn tay ôm vai cậu, giọng khoa trương, "Cậu xem, lần đầu học bóng rổ đã ném trúng rổ, thế chẳng phải thiên phú hơn người sao?"

Khương Duật Bạch nhớ đến lời khen của Lục Cẩm Diên trên sân bóng, nở nụ cười chân thành: "Là do Lục Cẩm Diên dạy giỏi."

Người có kỹ thuật bóng rổ cao siêu như thế, lại sẵn lòng dạy cậu từ những kỹ năng vận bóng cơ bản nhất, còn cực kỳ kiên nhẫn.

"Thôi được, lần này miễn cưỡng cho nam thần một điểm cộng." Tề Đông Đông buông tay, không kìm được "chẹp" một tiếng, "Nhưng nói thật, nếu cậu ta không phải trai thẳng sợ đồng tính, thì cũng đáng để mắt."

"Cậu ấy tốt thật mà." Khương Duật Bạch nghiêm túc sửa lời, "Nhưng ai cũng có giới hạn. Chỉ cần tớ không chạm vào giới hạn của cậu ấy, bọn tớ có thể hòa thuận ở chung một phòng."

"Rồi rồi, tớ biết Lục Cẩm Diên tốt mà!" Tề Đông Đông bị vẻ nghiêm túc của cậu chọc cười, ôm eo cậu bước đi, "Đi nào, anh Đông dẫn bảo bối đi chơi!"

Khương Duật Bạch khẽ giãy: "Đừng ôm eo được không?"

Tề Đông Đông khó hiểu: "Sao?"

"Như thế trông gay lắm…" Khương Duật Bạch nhỏ giọng.

"Bảo bối haha! Cậu dễ thương quá đi haha!" Tề Đông Đông suýt cười đau cả hông.

Nhưng sau khi cười đã đời, y vẫn thả tay ra, nhỏ giọng hỏi: "Vậy ôm vai được không? Trai thẳng thích nhất là kề vai sát cánh mà!"

Khương Duật Bạch nghĩ một lúc, gật đầu: "Được."

Đầu tháng Mười, mặt trời buổi trưa vẫn còn gay gắt. Hai người quyết định vào trung tâm thương mại lớn mua quần áo trước.

"Tớ lâu lắm không mua quần áo mới, hiếm khi cậu đi dạo phố với tớ, lần này phải mua cho đã!" Tề Đông Đông đứng trước cửa hàng thời trang hàng hiệu, tuyên bố hùng hồn.

Cả hai đều có dáng người chuẩn ma

-đơ

-canh, đặc biệt Tề Đông Đông, dân tập nhảy nên thân hình săn chắc, chọn đồ casual hầu như không bao giờ lỗi thời.

Hơn nữa, Khương Duật Bạch có gu thẩm mỹ cực tốt, rất biết phối màu quần áo, khiến nhân viên hướng dẫn chẳng có đất diễn. Chỉ một lát, cả hai đã mua được vài bộ.

"Bộ này thế nào?" Tề Đông Đông đứng trước gương lớn, tạo dáng.

Khương Duật Bạch chưa kịp nói, cô nhân viên đã nhiệt tình khen: "Đẹp lắm! Bộ này cực kỳ hợp với anh!"

"Đúng thế, mắt anh tinh thật! Đây là mẫu nam mới nhất, hot nhất mùa này của cửa hàng, toàn thành phố chỉ còn đúng một bộ cuối cùng!" Một nhân viên khác tiếp lời, "Anh thích thì đừng bỏ lỡ nhé!"

Tề Đông Đông mặt không đổi sắc nghe họ tâng bốc, nhìn bạn tốt qua gương: "Tiểu Bạch, cậu thấy sao?"

Khương Duật Bạch gật đầu: "Đẹp."

Tề Đông Đông hài lòng: "Ok, lấy luôn bộ này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!