Chương 6: Em trai ghen

Tinh!"

Nhìn số tiền trong tài khoản, cảm khái động tác thật nhanh.

"Tinh tinh tinh..."

"Alo?"

"Là tôi, Mạnh Phong. Tôi không hề tra tên em, nhưng mấy thứ khác lại lỡ tò mò rồi."

"..."

"Em không phải đang giận đi."

Âm thanh đầu giây bên kia rõ ràng là đang đắc ý. Cô cầm điện thoại mở cửa ra ngoài, tránh làm ồn em trai đang học.

"Tôi cũng có chuyện muốn nói với anh"

Hăn nguyên bản đang nằm trên ghế mát xoa hưởng thụ, nghe cô nói liền nghiêm túc ngồi dậy nge.

"Bản thiết kế tôi bán cho anh là part A, mà tôi đang cầm part B, không biết anh muốn mua tiếp? Là khách quen, giá không đổi."

"Cái gì..."

"Hai phần bổ trợ cho nhau đó."

"Còn có, tôi vốn không định bán cho Long Phát, tôi biết nơi nào thiết kế của tôi được phát huy."

"..."

"Bye."

"Tút tút..."

"Nè, nè. Demon! Demon!"

Tường Vi mở cửa vào phòng, lại suýt va mặt vào Hải.

"Em sao vậy? Chị làm ồn sao?"

"Không."

"Báocho em tin vui, mai chúng ta đi tìm phòng ở chung cư hiện đại nhé."

"Chị để em trở lại cô nhi viện đi."

"Em? "

Minh Hải nhìn cô, trong lòng hắn vô cùng khó chịu. Tối nay hắn lén trốn cô đi phát tờ rơi cùng người bạn, lại thấy trong nhà hàng xa hoa, chị mình thân mật với người đàn ông lạ. Hắn chưa bao giờ thấy tức giận như thế. Không phải giận cô mà là giận mình. Giận mình chỉ là một tên học sinh 17 tuổi, không thể bảo vệ chị, không thể kiếm ra tiền, không thể quang minh chính đại theo đuổi chị,.. không thể như tên đàn ông kia.

Đúng, hắn vốn không phải một đứa em trai ngoan ngoãn quấn quýt lấy chị như bề ngoài, hắn yêu chị mình.

"Hôm nay em thấy chị và một người xa lạ trong nhà hàng. Em không muốn chị vì em mà..."

"Em cho rằng chị bán thân?"

"Không, em, em chỉ..." Giọt nước mắt lăn dài trên gò má người thiếu niên.

Cô ôm hắn vào lòng. Nhỏ giọng trấn an:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!