5
Phủ Thái úy chẳng thiếu thứ gì, chỉ có điều nắm trong tay binh mã kinh sư.
Chức Thái úy triều ta là chức thực quyền thật sự, điều động đại quân tuy phải được Hoàng thượng phê chuẩn, nhưng trong phạm vi nhỏ, điều vài người lo việc, hạ cấp tướng lĩnh vẫn sẵn lòng nể mặt phủ Thái úy.
Chỉ trong thời gian một nén hương, chúng ta đã vây kín phủ Ung hầu, không để lọt một kẽ hở.
Lão Ung hầu giận dữ mắng mỏ, hùng hổ bước ra từ hậu đường:
"Các ngươi là người phủ nào? Dám cả gan tấn công phủ đệ quan viên triều đình!"
"Bổn hầu nhất định tấu lên thánh thượng, trị tội các ngươi."
Lời còn chưa dứt, lão đột ngột nghẹn lại, sững người, ánh mắt ngờ vực nhìn ta đang đứng cạnh phụ thân, lại vô thức liếc về phía viện của Dạ Lân.
"Thân gia, các ngươi đây là?"
"Còn Nguyệt nhi, sao con lại ở đây? Không phải lẽ ra nên ở…"
Phụ thân lạnh lùng hừ một tiếng, ngắt lời hắn:
"Bổn quan không dám nhận tiếng "thân gia" của ngươi!"
"Nguyệt nhi vì sao lại ở đây, ngươi không biết thì đi mà hỏi "n/g/h/i/ệ/t tử" tốt của ngươi!"
Lão Ung hầu không biết đã nghĩ lệch hướng nào, quay sang nhìn ta, dò hỏi:
"Lẽ nào nghịch tử nhà ta làm chuyện gì hỗn láo?"
Nói đoạn, hắn cao giọng hô:
"Người đâu, mau gọi tên nghịch tử Dạ Lân đến gặp ta!"
Ta nhàn nhạt cất lời:
"Không cần, phụ thân ta đã sai người mời phu thê bọn họ qua rồi."
Hai chữ "phu thê" ta cố ý nhấn mạnh, rành rọt, rõ ràng.
Dạ Lân và Bích Oanh đâu thể bỗng dưng sinh tình, là phụ thân, chẳng lẽ lão thật sự hoàn toàn không hay biết gì?
Đồng tử lão Ung hầu co lại, hiển nhiên đã đoán ra phần nào.
Ta quay sang nhìn phụ thân:
"Phụ thân, có thể phiền người cùng lão hầu gia dời bước, để nữ nhi tự mình nói chuyện với hắn một phen."
Phụ thân hiểu ta từ nhỏ đã biết cân nhắc, tự nhiên sẵn lòng phối hợp.
Lão Ung hầu trong lòng không vững, bị phụ thân kéo đi, tuy mặt mày uất ức xấu hổ nhưng lại không hề lộ vẻ lo lắng, chắc hẳn vẫn nghĩ ta không dám làm điều gì vượt khuôn phép.
Ngay cả màn sáng cũng tràn đầy bầu không khí nhẹ nhàng.
[Trời ơi má ơi, nữ phụ đúng là nghịch thiên rồi! Ở phủ Hầu gia mà dám đuổi cả Thái úy lẫn lão Hầu gia ra ngoài.]
[Toang rồi toang rồi, nàng ta không định đ/á/n/h nữ chính của ta đấy chứ!]
[Yên tâm đi, có nam chính ở đó, nữ chính nhất định không sao.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!