21
Nhận được kim khẩu thánh chỉ, ta lập tức dẫn người thẳng tới Tông Nhân phủ.
Không phải vì ta có hứng thú gì với việc tra tấn Dạ Lân.
Từ khi ta đơn giản mà thô bạo thay đổi cốt truyện, hiệu quả của những dòng bình luận đối với ta đã ngày càng giảm sút.
Xuất hiện chuyện ngoài ý muốn là Nhập Họa, ta càng nhận ra rằng bình luận không phải vạn năng.
Bọn họ tưởng như đứng trên cao nhìn xuống toàn cục, nhưng những điều nhỏ nhặt lại thường bị bỏ qua.
Mà chính những chỗ nhỏ nhặt ấy lại có thể ẩn chứa sát chiêu trí mạng. Ta cần phải chậm lại, cẩn thận kiểm tra từng điểm còn thiếu sót, loại bỏ trước mọi nguy hiểm ta có thể nghĩ đến.
Dạ Lân – nam chính của thế giới này, một người c/ă/m h/ậ/n ta thấu xương – có lẽ một ngày nào đó sẽ khiến ta ngã ngựa.
Cho nên, ta chỉ có thể ra tay với hắn trước.
Lúc nhìn thấy hắn, hắn nằm trên đống rơm, trên người khoác tù y xám xịt, nhìn qua cũng biết vết thương chỉ được sơ sài bôi thuốc, hoàn toàn không có chút đãi ngộ nào mà Tông Nhân phủ lẽ ra nên dành cho hắn.
Nhìn thấy là ta, ánh mắt hắn tràn đầy phức tạp:
"Ngươi tới đây làm gì?"
"Là muốn báo thù ta sao?"
Ta nhìn hắn chằm chằm một hồi, khẽ cười:
"Biết rõ còn cố hỏi."
Ta cúi người xuống, khẽ giọng nói:
"Thế tử Dạ chẳng lẽ cho rằng, ta muốn cường đoạt ngươi sao?"
Sắc mặt Dạ Lân thoáng ửng đỏ, hắn quay mặt đi, ngượng ngùng nói:
"Ta thừa nhận ngươi thắng rồi."
"Tư Khinh Nguyệt, chúng ta làm hòa đi."
"Quãng đời còn lại, ta sẽ cố hết sức để yêu ngươi."
Càng nghe ta càng thấy nực cười, không nhịn được mà bật cười giận dữ:
"Ngươi điên rồi sao? Hay là bị giam đến ngốc luôn rồi?"
Trên mặt Dạ Lân thoáng qua tia phẫn nộ, nhưng hắn cố gắng đè nén.
Hắn hít sâu một hơi, giọng nói hết sức ôn hòa:
"Ta biết ngươi còn giận, ngươi mắng ta đánh ta đều được, nhưng xin ngươi tha cho phụ thân ta."
"Vị trí của Ung Hầu phủ kế thừa từ tổ tiên, là vinh quang cả đời của phụ thân ta, tước vị này không thể mất trong tay người."
Lộ rõ chân tướng.
Ta lạnh mặt lại:
"Lời ta và phụ hoàng nói sáng nay, thánh chỉ còn chưa hạ xuống, vậy mà một phạm nhân bị giam trong ngục như ngươi chỉ trong một canh giờ đã biết tường tận."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!