19
[Cái gì? Ta đang đọc truyện giả à? Nữ chính còn có cha mẹ nuôi nữa sao?]
[Có đấy, trong nguyên tác có nhắc một câu, cha nuôi đã bán nàng vào Ý Thúy Lâu khi nàng ba tuổi, nhưng chẳng lẽ cha mẹ nuôi còn có thân phận khác?]
[Cha của nam phụ ép hắn cưới nữ chính không phải vì bói ra rằng nàng ta có thể giúp hắn thịnh vượng sao?]
[Càng nghĩ càng thấy rùng mình.]
[Chắc là thế giới này tự động vá lỗ hổng trong truyện, vì quả thật có chỗ trong nguyên tác viết cũng rất gượng ép.]
Giang Hựu im lặng một lát rồi tiếp tục:
"Ta không biết ngươi đã làm cách nào để mạo nhận thân phận của nàng ta, nhưng ta nói cho ngươi biết, người biết thân phận thật của Bích Oanh không chỉ có mình ta. Hiện tại, ngươi đang rất nguy hiểm."
Ta quỳ trên giường, nắm lấy vạt áo hắn, khẽ kéo, ngẩng gương mặt nhỏ, ánh mắt lấp lánh nhìn hắn:
"Vậy… ngươi giúp ta đi!"
Hắn cúi đầu nhìn ta hồi lâu, động tác thô lỗ kéo cổ áo ta lên:
"Lại giở trò với lão tử à!"
Ta lúng túng chỉnh lại y phục:
"Nếu ta nói không cố ý, ngươi tin không?"
"Hừ!"
Giang Hựu hừ lạnh, ánh mắt đầy chữ "Không tin".
Ta phồng má:
"Lần này thật sự không phải cố ý mà."
Giang Hựu hơi nhướng mày:
"Vậy tức là những lần trước đều là cố ý?"
Ta tức đến nghẹn, lại phải nén xuống:
"Giang Hựu, ngươi sẽ giúp ta đúng không!"
Rõ ràng là câu hỏi, nhưng ta lại nói bằng giọng khẳng định.
Không biết vì sao, ta có niềm tin tuyệt đối trong lòng.
Ta vừa nói, vừa đứng lên, tay đặt lên vai hắn, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống hắn.
Trong đôi mắt hắn, đen nhánh như vực thẳm, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
"Tư Khinh Nguyệt, lúc đầu ta nghĩ mãi, nghĩ xem một kẻ như ta – xuất thân thấp kém, ngoài chút võ nghệ, trong nhà chỉ có ít bạc – rốt cuộc có chỗ nào khiến ngươi để mắt tới?"
Hắn cúi đầu, khẽ cười tự giễu:
"Trăng sáng soi ngọc, ngọc tự tỏa ánh quang.
Soi lên đá cuội ven đường, đá chỉ trả lại một bóng tối mịt mờ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!