Chương 174: Đầu Bếp Đoán Đại Sự

Chế Vân thở dài một tiếng đi xuống khoang bếp, tên đầu bếp nằm trên ván gỗ dưới sàn, chân bắt chữ ngũ, miệng ngậm tăm.

Thấy nàng đi xuống hắn cười khì khì hỏi

"Tiểu tử ngươi thấy đám người tự xưng là hảo hán, luôn miệng nói tới đạo lý diệt ác trượng nghĩa đó thế nào?"

Chế Vân mặt trầm ngâm, còn nghĩ ngợi đến chuyện hai lão Ty, Cao nhắc đến trên thuyền có liên quan đến Lê Hiểu Bình, miệng lầm rầm nhủ

"Rõ là lão già đó giữ mình lại để hỏi đến chuyện của gã rồi! Hừm…"

Nàng đi xuống khoang bếp, nghe tên đầu bếp nói thì bịu môi lắc đầu

"Ta thèm quan tâm đến!"

Tên đầu bếp nghe nàng nói thì ồ lên

"Tên tiểu tử ngươi vững tâm ra phếch ấy nhỉ, ta thì sợ chết khiếp…này, ngươi đang nghĩ đến chuyện gì đó?"

Chế Vân gãi đầu đi đến cạnh bếp lục xoong nồi nói

"Ta thấy đói bụng, tìm cái gì ăn trước đã!"

Nàng trước đó chỉ ăn qua quýt, lúc này tự nhiên thấy đói bụng. Chẳng để tâm đến tên đầu bếp lấy bát xúc cơm canh bày ra bàn ngồi ăn ngon lành.

Tên đầu bếp thấy nàng ngồi trên ghế dáng vẻ khác thường thì nhìn chằm chằm, mặt ngớ ra

"Ta nhìn kỹ thấy tiểu tử ngươi không ra dáng gì là một nam nhi đại trượng phu, mà giống một tiểu nha đầu thì đúng hơn. Ngươi không ái nam ái nữ đó chứ?"

Chế Vân nghe hỏi mặt đỏ bừng bừng, ném đũa lên bàn quát

"Ngươi nói vậy là có ý gì!" Tuy vậy nàng kịp sửa lại kiểu ngồi, ngồi chồm hổm lên ghế ra vẻ bực bội nam tính.

Tên đầu bếp thấy nàng nổi giận thì bật cười hề hề nói

"Làm gì ngươi phải cáu giận với ta, thấy sao nói vậy lý nào lại sai. Chẳng qua ta thấy tiểu tử ngươi giống tiểu công công trong cung mới định trêu một tý thôi mà hê hê…không thích thì thôi vậy!"

Chế Vân sống trong cung đương nhiên là biết hắn định nói gì, cũng vờ bật cười khanh khách nói

"Ta đâu phải là thứ hoạn quan như ngươi nghĩ…hừ hừ, lần sau ăn nói cho đàng hoàng, nếu không đừng trách ta vô tình đánh chết..."

Tên đầu bếp thấy nàng ăn nói thổ lỗ đâm giận mắng

"Tên tiểu tử khốn kiếp, ta đáng làm thúc thúc của người đó, ăn nói cho phải phép vào!"

Chế Vân không chịu thôi, bậm môi, đập tay lên bàn đánh rầm một tiếng nói

"Ngươi muốn động thủ phân vai vế với ta chăng? Đánh nhau thì đánh nhau sợ chắc."

Tên đầu bếp thấy khẩu khí của nàng không nhỏ thì cười dịu nói

"Ta đùa thôi, ngươi muốn nói gì thì nói ta mặc kệ vậy!"

Hắn nói rồi đảo mắt nhìn ra cửa quan sát kỹ xem một lượt rồi bước đến cái ghế đối diện Chế Vân mà ngồi, vẻ mặt hiện lên mấy phần kín đáo mới nói khẽ

"Ta nghe nói ở bến cảng sắp tới, khi thuyền cập bến tiếp tế thêm lương thảo sẽ xảy ra biến cố, họa chăng lại nguy hại đến tính mạng. Ta thấy ngươi tuổi còn trẻ chết oan ở đây cũng không đáng, muốn nhắc trước với ngươi chuyện này để đề phòng nhưng tuyệt không được tiết lộ ra bên ngoài đâu đó."

Chế Vân nghe hắn nói lấy làm lạ liền hỏi

"Sao ngươi biết chuyện này?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!