Chương 44: Có ai hay

Vừa tỉnh ngủ đã có hôn nhẹ dâng tận mỏ, đây là chuyện tốt đẹp nhường nào?!

Giản Ninh Xuyên không chịu yếu thế, lập tức hôn đáp trả.

Sự quạnh quẽ trong căn phòng nháy mắt bị quét sạch, thay vào đó là bầu không khí nhiệt tình đầy nóng bỏng.

Mùi hương trên người Hoắc Phù vừa sạch sẽ, lại tràn ngập cảm giác an toàn thành thục, khiến Giản Ninh Xuyên nảy sinh một chút sùng bái, giống như lòng ngưỡng mộ của cậu bé con đối với một người đàn ông trưởng thành.

Khoảng thời gian xa nhau cậu bận rộn với việc đóng phim, nhất là sau khi sửa kịch bản, có thêm rất nhiều cảnh quay đêm, thường xuyên ngủ chẳng đủ giấc; tuy cậu có nhớ nhung Hoắc Phù, nhưng chưa từng cẩn thận suy ngẫm, rằng ngoài nỗi tương tư ra thì sự nhớ nhung ấy còn có ý nghĩ gì; mãi cho tới giờ phút này, cậu bỗng cảm nhận được niềm nhớ nhung ấy còn bao hàm cả tình yêu, ý nghĩa ấy khiến cho cậu muốn khóc.

… Mau nước mắt có phải là bệnh không · có cách gì chữa được không · online chờ!

Nụ hôn càng ngày càng sâu, Hoắc Phù chậm rãi áp lên cơ thể cậu, Giản Ninh Xuyên ôm lấy cổ của hắn, hai người dùng tư thế hết sức thân mật rúc vào nhau, hôn thật lâu, lâu tới mức khi môi rời môi, cậu cảm nhận được hô hấp dồn dập của Hoắc Phù, cùng với khuôn mặt nóng bừng của chính mình.

Hoắc Phù nhẹ giọng hỏi cậu: Nhớ anh không?

Cậu hỏi ngược lại:

"Anh có nhớ em không?"

Lông mày của Hoắc Phù cong lên, cười nói:

"Bảo rằng không nhớ thì chính là tự mình dối mình."

Trong lòng Giản Ninh Xuyên ngập tràn sự ôn nhu, lại hôn hắn một cái, thổ lộ:

"Thầy Hoắc ơi em thật sự nhớ anh lắm, ngoài những lúc đóng phim, toàn bộ thời gian còn lại đều để dùng nhớ anh mà thôi."

Hoắc Phù lại nói:

"Có phải thế đâu, em lừa anh."

Giản Ninh Xuyên: Thật đó!

Hoắc Phù cười rộ lên, nói:

"Thế sao anh nghe Nana kể, những lúc nghỉ ngơi em toàn suy ngẫm chuyện kịch bản nhỉ? Đạo diễn Trần còn đặc biệt gọi điện tới chỗ anh, khen em ngộ tính cao còn chịu thương chịu khó, Xuyên Xuyên của anh giỏi ghê cơ…"

Môi của hắn cứ mở ra rồi khép lại, Giản Ninh Xuyên bỗng chú ý tới chỗ môi châu, bình thường không quá nổi bật, thế nên trước đây cậu chẳng nhận ra, hiện giờ vừa mới hôn xong, môi còn ướt át, môi châu hiện ra rất rõ ràng, rất gợi cảm, còn đáng yêu nữa, thầy Hoắc phạm quy quá đi mất, sao cứ tùy tiện chỗ nào cũng đáng yêu như thế.

Cậu theo bản năng muốn tháo thắt lưng của Hoắc Phù.

Hoắc Phù tóm được tay cậu, cười nói:

"Chờ đã nào, chưa được đâu."

Giản Ninh Xuyên ngừng lại, ngầm hiểu trong lòng, nói:

"Em mua hết rồi! Ở ngay trong vali ấy."

… Hoắc Phù cứ thấy là lạ sao sao ấy, hỏi: Em mua những gì?

Giản Ninh Xuyên hơi đắc ý, nói:

"Anh muốn gì cũng có nhé."

Cậu vươn tay nắm cằm của Hoắc Phù, hệt như tổng

-công

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!