Buổi chiều lại quay thêm mấy cảnh, Giản Ninh Xuyên vẫn không chịu về xe, lúc nghỉ ngơi thì nóng không chịu nổi, liền mặt dày lên ké xe của Chu Phóng.
Ánh mắt Chu Phóng nhìn cậu đầy khó hiểu, nhưng cũng không nói gì, Giản Ninh Xuyên vẫn còn nhỏ, mặt so với tuổi thực tế lại càng nhỏ hơn, nếu không lần đầu tiên gặp nhau dưới cần cẩu, Chu Phóng đã chẳng nhận nhầm cậu là bé trai.
Sắc trời tối dần, bọn Chu Phóng và Triệu Đạt Luân phải quay ban đêm, không có cảnh của Giản Ninh Xuyên, công việc hôm nay của cậu đã xong rồi.
Nhưng cậu không muốn trở về để rồi phải gặp Hoắc Phù, liền đuổi theo Chu Phóng.
Chu Phóng lên xe, quay đầu lại làm tư thế chặn ngang, nói:
"Cậu muốn làm gì? Theo đuôi tôi nguyên một buổi trưa rồi!"
Giản Ninh Xuyên đứng ngoài xe, oan ức hức hức, giả vờ moe:
"Em trở về cũng không biết nên làm gì, muốn đi theo đàn anh để học hỏi quan sát."
Chu Phóng nói:
"Thôi khỏi, cậu có đi theo cũng chỉ quan sát được cảnh nam chính NG nguyên một buổi tối." Anh ta xua tay, rất mất kiên nhẫn nói:
"Đi đi đi, về nghỉ mau, bám theo nữa tôi mắng bây giờ."
Giản Ninh Xuyên biết anh ta không có ác ý, nhưng cũng không dễ ở chung, chỉ đành đứng nhìn mọi người ùn ùn kéo nhau đi chụp cảnh đêm, còn mình thì chậm rì rì trở về xe bảo mẫu.
Điền La Na đang ngồi xem hợp đồng ở trong xe, thấy cậu trở về thì trêu ghẹo:
"Chơi với Chu Phóng về rồi hả? Hai đứa sao đột nhiên thân thế?"
Giản Ninh Xuyên Ừm một tiếng, hỏi: Hoắc Phù đâu?
Điền Na La đáp: Đi từ lâu rồi.
Giản Ninh Xuyên: …
Đi từ lâu rồi đi từ lâu rồi đi từ lâu rồi đi từ lâu rồi. Cút mẹ nó
"Tới gặp Xuyên Xuyên của tôi" đi.
Trên đường về khách sạn, Điền Na La nhận ra cậu không mấy vui vẻ, nói:
"Lúc thầy Hoắc đến thì em chỉ mải chơi với Chu Phóng, đến khi thầy đi rồi em lại không vui là sao?"
Giản Ninh Xuyên nói:
"Nào có, em còn lâu mới không vui vì hắn, em là… em là đang nghĩ, anh Đạt Luân đọc thoại kém cỏi cỡ đấy, sao có nhiều đạo diễn lớn mời gã làm nam chính như vậy?"
Điền Na La nói:
"Anh Đạt Luân vừa có mác diễn -viên -quốc -dân, mà trình độ diễn xuất cũng được, lời thoại thì đã có hậu kỳ phối âm, cũng không hét giá cát xê tận trời, nhóm đạo diễn chẳng có kẻ nào ngốc đâu."
Giản Ninh Xuyên gật gù, cảm thấy cũng có đạo lý.
Điền Na La nói:
"Hơn nữa gã là cổ đông lớn của công ty truyền thông Thất Sắc Media, đoàn phim lắm tiền là nhờ ăn ké hào quang của gã đấy."
Giản Ninh Xuyên: …
Điền Na La cười nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!