Đêm đó về tới trường học, đã gần 1h sáng.
Hoắc Phù thả Giản Ninh Xuyên ở cổng trường, dặn dò cậu:
"Trước hết đừng vội kể với ai, kịch bản cũng phải giữ cẩn thận."
Giản Ninh Xuyên đứng bên ngoài cửa xe, nói: Biết rồi.
Hoắc Phù dặn tiếp:
"Chuẩn bị thi cuối kỳ cho tốt, có việc thì gọi cho tôi hoặc Nana."
Giản Ninh Xuyên gật đầu.
Hoắc Phù nói: Vậy tôi đi nha.
Giản Ninh Xuyên: … Thầy Hoắc.
Hoắc Phù cười nhìn cậu:
"Sao nào? Không nỡ xa thầy Hoắc à?"
Giản Ninh Xuyên xua xua tay: Đi đường cẩn thận.
Hoắc Phù lắc đầu cười, đóng cửa xe, nói địa chỉ cho tài xế, rồi đi mất.
Ký túc sinh viên 12h đóng cổng, Giản Ninh Xuyên mặt dày gọi cửa, bị cô quản lý mắng vài câu, phải giả vờ ngoan ngoãn dễ cưng mới thoát được.
Tần Trận và Vương Tử Diệp còn chưa ngủ, đang chờ cậu về.
Cậu kể chuyện hôm nay đi casting ở Quảng Châu rất thành công, rồi nhắc:
"Vụ này đừng kể với ai, Hoắc Phù bảo phải giữ bí mật."
Vương Tử Diệp gật đầu như giã tỏi, nói: Hiểu mà, không nói. Rồi làm động tác kéo khóa miệng.
Tần Trận muốn hỏi kỹ càng một chút, nhưng nhìn khuôn mặt buồn ngủ của Tiểu Giản, anh thuận mồm nói:
"Mai dậy lại buôn, nhanh đi ngủ đi."
Bình thường phòng của bọn họ chẳng bao giờ thức đêm, cứ khoảng 12h là lăn lóc ra ngủ. Hôm nay lại chờ Giản Ninh Xuyên đến tận giờ này, Tần Trận với Vương Tử Diệp sớm đã ngáp ngắn ngáp dài, cố cày PUBG để chống đỡ; giờ thì cậu về rồi, hai người vừa chạm gối liền ngủ, tiếng ngáy từ giường dưới vang lên không dứt.
Đêm nay ai mới là Vua Ngủ Ngáy phòng 201? Trong lúc này nhất thời khó mà phân cao thấp.
Giản Ninh Xuyên vốn dĩ mệt muốn ngất, trái lại chẳng ngủ được, nhưng không hoàn toàn do lũ bạn cùng phòng.
Bắt đầu từ giây phút chào tạm biệt Hoắc Phù ở cổng trường, cậu mới dần hoàn hồn lại từ tiết tấu nhanh như đánh trận ngày hôm nay.
Cậu trở thành tân binh của Studio Hoắc Phù, từ giờ cho tới hết ba năm sau, sinh hoạt cá nhân cùng với hoạt động nghệ thuật của cậu, đều sẽ do Hoắc Phù sắp xếp.
Vừa ký rời tay liền ngựa không ngừng vó đi tới Quảng Châu, biểu diễn trước mặt đạo diễn Trần, có cơ hội đóng tác phẩm của ông, còn được trông thấy đàn anh Chu trước đây có chút mến mộ.
Hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện thế sao?!
Thông thường nếu trong một khoảng thời gian ngắn, người ta phải tiếp xúc với quá nhiều thứ mới lạ, sẽ rất dễ bị hoảng loạn.
Vậy nhưng Hoắc Phù có khí chất khiến người ta an tâm đến lạ, Giản Ninh Xuyên nhớ tới hết thảy sự việc xảy ra trong ngày hôm nay, ngoài chuyện hình tượng đàn anh Chu sụp đổ, còn lại những việc có sự hiện diện của Hoắc Phù, gần như hoàn mỹ.
Hoắc Phù có hỏi cậu, không nỡ xa thầy Hoắc à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!