Chương 927: Cuối con đường

Hệ thống động cơ Tinh Thái bao gồm một loạt những động cơ nhỏ kết hợp

lại với nhau giống như là một chùm trống to khổng lồ, đột nhiên khẽ chấn động nhẹ lên một cái. Hệ thống kích phát năng lượng quang chuyển do vô

số nhà Khoa học gia đứng đầu Liên Bang thiết kế chế tạo ra, hướng về

phía bên ngoài Phi thuyền Chiến hạm phát ra một chùm tia sáng màu lam

nhạt, nhìn qua phi thường xinh đẹp.

Sự chấn động kịch liệt trong

khoảnh khắc trước kia, hiện tại đã sớm dừng lại rồi. Ngoại trừ những

tách cà phê đổ một đống nước đen ngòm ra ngoài, một vài mảnh tách vỡ nằm lăn lóc dưới mặt đất ra, bốn phía xung quanh gian đại sảnh chỉ huy nhìn qua vẫn không gặp phải những tổn thất nào nghiêm trọng cả.

Nhưng mà những gã Công Trình Sư phụ trách bảo dưỡng hệ thống động cơ Tinh

thái cùng với đám quân nhân sĩ quan trong đại sảnh, lúc này biểu tình

trên mặt nhìn qua dị thường khẩn trương, bên trong cặp mắt tràn ngập cảm giác ngơ ngẩn thất thần cho đến sắc thái sợ hãi mạnh mẽ.

Bục

khống chế điều chỉnh hệ thống động cơ Chiến hạm chính giữa phòng hiện

tại đã bị mạnh mẽ cạy mở ra. Bọn họ nhìn thấy một đám con chíp vi mạch

đang không ngừng bốc lên từng luồng khói trắng, nhìn thấy một đoạn đường ống dẫn ở chỗ xa hơn, hiện tại đã bị đốt nóng quá mức, biến thành một

đống xà bần hỗn độn không nhìn ra chút hình dạng ban đầu, nhìn thấy khối kim loại hợp kim dành cho công tác dừng lại khẩn cấp thể trọng nặng hơn mười tấn hiện tại đang gắt gao chêm thẳng vào phần bánh lái của chiếc

Phi thuyền Chiến hạm, nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng do nó gây ra, thân

thể đám quân nhân sĩ quan nhất thời không khỏi run rẩy lên một trận,

tình tự tuyệt vọng bắt đầu tràn ngập khắp nơi.

o0o

Bên trong căn phòng nào đó ở dưới tầng thứ ba của chiếc Phi thuyền Chiến hạm.

Hứa Nhạc có chút gian nan nâng lên cánh tay đang run rẩy vô cùng của chính

mình, lấy tay lau đi những dòng máu tươi chảy xuống từ mắt mũi miệng của chính mình, lại một phen khiến cho toàn mặt mày cũng đều dính đầy máu

tươi. Hắn nhìn chằm chằm về phía cái camera lúc này đã lâm vào trầm mặc

tĩnh mịch gắn ở góc phòng, nhếch miệng lên cười, lộ ra hai hàm răng

chỉnh tề đầy miệng, lại bởi vì chân răng xuất huyết nghiêm trọng mà biến thành thuần một màu đỏ.

Lúc này toàn thân hắn nhìn qua giống như là một gã Dã man nhân thời Viễn Cổ trong truyền thuyết, sau khi bắt giữ địch nhân làm tù binh, sau đó đem ra giết sống, sau đó chậm rãi nhấm

nuốt thịt người sống nhét vào trong bụng, cuối cùng mới lộ ra nụ cười vô cùng hài lòng, làm cho người ta có một loại cảm giác đáng sợ tàn nhẫn

khủng bố pha lẫn loại cảm giác khờ dại nguyên thủy nhất.

- Gào!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!