Chương 39: Chữ Cái (5)

- Đội cái này vào

- Trong lúc Thiện dịch dung Quân có chạy sang hiệu làm tóc bên cạnh thuê ít đồ, hắn đem về một bộ tóc giả dài màu nâu đuôi tóc xoăn nhẹ, cái mà hắn bảo là đẹp nhất trong tiệm đó, ngoài ra còn có áo váy và ít đồ trang diểm. Đợi cậu đội tóc lên xong, Quân nhìn một lượt, hắn gật gù nói:

- Cũng được, nhưng mà hình như chỗ này hơi thiếu

- Vừa nói hắn vừa vỗ bộp bộp vào ngực Thiện, muốn long cả phổi của cậu ra, tiếp

- Độn vào đi chứ, to một chút mới dễ bắt khách.

- Khách gì anh?

- Thiện nhấc cái váy voan mỏng tang mà Quân vứt cho mình lên, tự nhiên cậu có dự cảm không tốt lắm.

- Có vẻ thằng bệnh hoạn kia thích vợt mấy gái làng chơi, vậy cũng đơn giản, bắt đầu từ tối nay tao với mày sẽ ra đứng đường

- Quân ngồi xuống ghế, hắn châm thuốc hút, đoạn nói

- Tao cá là tên khốn ấy thường xuyên lượn quanh mấy khu đèn đỏ đề kiếm mồi, bằng mọi cách mày phải tiếp cận được gã.

Thiện tất nhiên không phản đối lại Quân, giờ ưu tiên hàng đầu là phá án, vụ này càng kết thúc sớm thì càng bớt được nhiều mối lo. Hơn nữa trong tình hình hiện tại, kế sách này có vẻ là hợp lý nhất, cậu là người có kinh nghiệm, dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ xoay xở được, bên kia là một tên bệnh hoạn và liều lĩnh, nếu thay bằng một cô gái, rất khó để bảo đảm tính mạng cho cô ấy trong trường hợp đối phương phản ứng tiêu cực.

Đã làm cái nghề này thì dù có phải liều cả tính mạng cũng không được nao núng, nhiêu đây đã là gì, vả lại việc này hoàn toàn trong khả năng của cậu, dịch dung rồi thì ai biết là ai mà ngại.

Thiện lên đồ xong xuôi, còn một bước cuối cùng là trang điểm, loay hoay một lúc, quay ra Quân liền chậc lưỡi, nói:

- Phải bôi cái mỏ đỏ hơn nữa

- Hắn lấy thỏi son tô lên, lựa lựa mấy hộp phấn rồi chọn loại màu xanh đậm, tiếp

- Mắt phải xanh, mày chưa thấy gái bán hoa bao giờ à, trang điểm sương sương thế này ai biết mày là gái chứ.

Sau khi tự tay họa lại mặt cho Thiện, Quân nhìn thấy khá quen mắt, cái mỏ đỏ vậy là vừa rồi, nhưng cái mắt xanh quá nhìn hơi thâm, tóm lại giống con quỷ mà hắn từng nuôi. Trang điểm gì khó quá Quân liền bỏ qua, nói:

1

- Mày làm lại đi, nhớ là mắt xanh mỏ đỏ đấy, đẹp một chút.

Phải mất thêm vài phút nữa mới xong, nhìn Thiện giờ ra dáng một kiều nữ xinh đẹp, tóc tai bồng bềnh, váy áo xúng xính, đặc biệt là cặp chân dài thẳng tắp, nhìn chung khá là ổn. Quân sẽ đi cùng Thiện, nhưng không phải với ngoại hình như vậy, hắn giũ tung mái tóc vuốt keo của mình, để nó lòa xòa trước mặt, thay sơ mi quần tây bằng bộ đồ lao động, cuối cùng đội thêm cái mũ lưỡi chai và cặp kính râm vào, hắn sẽ giả làm xe ôm để phối hợp với cậu.

- Xem ai là con đỹ của daddy nào?

- Quân nhìn Thiện cười híp mắt.

- Anh học đâu cái câu ấy đấy?

- Thiện lườm hắn, nói.

- Tao học trong tù đấy

- Dứt lời Quân nhún nhẩy phóng xe máy ra, cũng phải nói thêm là cái xe này hôm trước hắn vứt lại trên phố trong lúc đuổi theo anh em xuân sơn, may mà người dân hốt giùm đưa lên phường, không thì cũng mất toi cái xe rồi.

Quân và Thiện đèo nhau ra đường HB, đây là nơi nạn nhân cuối cùng bị bắt cóc, hắn bảo cậu đứng sang bên kia, chỗ giữa hai cái cây to nhất ấy, để người đi đường dễ nhìn thấy, ở đây cũng không thiếu gái bán hoa đứng bắt khách, Thiện có thể dễ dàng trà trộn vào đó. Quân sẽ dựng xe bên này, cách chỗ cậu một đoạn, hắn túm tụm với mấy ông xe ôm khác nói chuyện, nếu phát hiện đối tượng thì Thiện cứ đi cùng gã, hắn sẽ bám theo sau.

Thời gian gây án được xác định từ 19h tới 22h, tức là hai người chỉ có ba tiếng để tác nghiệp, ban đầu Thiện còn ngại, cậu đứng nép vào gốc cây, thấy ai đi qua nhìn vào đều tránh mặt đi. Khi có khách tấp vào lề mua hoa các chị em xung quanh đều mạnh dạn ngã giá và khoe kỹ năng bản thân, cái gì mà đá trứng cút, rồi xúc bình xăng con, mát xa từ a đến z, vân vân, nghe mà u u mê mê không hiểu gì cả. Trong số đó có vài người chú ý đến Thiện, nhưng vì không phải đối tượng nên Thiện chỉ lờ đi, làm ăn thế thì thiếu chuyên nghiệp quá, một chị ra vẻ lão làng hỏi Thiện có phải mới đi bán hoa lần đầu, ngại thì về nhà, đã ra đây đứng thì còn gì nữa mà ngại. Trong lòng Thiện nghĩ hành vi này là phạm pháp, nếu bị bắt sẽ phải vào trại đào tạo tu dưỡng, bất quá cậu cũng đang đóng vai một người đi bán hoa nên không tiện bật lại mấy lời của bà chị kia. Thế rồi chị ta cũng được một người đàn ông rước đi, sau khi cò kè thành công giá ba lít có bao phòng, trông hai bên có vẻ rất vui sướng.

Quân thỉnh thoảng có liếc về phía Thiện đứng, không thấy cậu thò mặt ra, hắn bấm bụng nghĩ, chắc lần đầu làm chuyện ấy nên chưa có kinh nghiệm, kiểu này về phải bổ túc cho mấy bài. Không nghĩ tới càng về khuya thì khu vực này càng trở lên nhộn nhịp, bên đường chốc chốc lại có khách tấp vào, xong thỉnh thoảng còn có một hai cô chạy sang bắt xe ôm đi nhà nghỉ này nhà nghỉ kia, khách hẹn các thứ.

Nghe mấy ông xe ôm nói, gái ở đường HB này là ngon và trẻ nhất thành phố, giá thì vẫn thế nên khách tập trung về đây rất đông, hoặc không thì từ những nơi khác người ta sẽ gọi gái ở đây để được ăn hoa hồng cao hơn, nhiều người cứ tưởng là được dùng hàng cao cấp nhưng thực ra đều lấy từ một nguồn và xuất phát điểm giống nhau mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!