Chương 447: “Anh cẩn thận đó!”

Cô ta nở nụ cười.  

Đúng, cô ta thật sự cười.  

Xem như khổ tận cam lai.  

Cười thật không dễ dàng!  

Sau khi tan ca, cô ta gọi cho Tần Kiệt.  

"Là cô Tôn à, cô gọi điện cho em có chuyện gì không?"  

"Cám ơn em vì chuyện ngày hôm qua!"  

"Chuyện ngày hôm qua?", Tần Kiệt vờ sửng sốt: "À, cô Tôn nhắc đến chuyện quảng cáo ấy à!"  

"Đúng, chính là chuyện đó!"  

"Tiện tay mà thôi! Không đáng nhắc đến! Hơn nữa, cô Tôn đã giúp em quảng cáo, nếu như em không làm gì đó, chẳng phải là không có tình nghĩa gì sao?"  

"Tình nghĩa?", đã rất nhiều năm, Tôn Ngọc Phương chưa từng nghe thấy từ này.  

Không ngờ lần này lại nghe được từ miệng học trò của mình.  

"Cô Tôn, còn chuyện gì nữa không? Nếu không, em cúp máy đây!"  

"Tối nay… có rảnh không?", Tôn Ngọc Phương có hơi do dự.  

"Cô Tôn, đêm hôm khuya khoắt, cô định làm gì?", Tần Kiệt hỏi.  

"Mời em ăn cơm, em có đến không?", Tôn Ngọc Phương hỏi.  

"Ồ… Em rất bận, không đi được! Cám ơn ý tốt của cô Tôn! Em cúp trước đây!"  

Tút tút~  

Nói cúp liền cúp, không cho Tôn Ngọc Phương một chút cơ hội nào cả.  

Tên nhóc này cúp máy nhanh thật, không phải chỉ mời một bữa cơm thôi sao, cần gì phải vậy?  

Sợ tôi ăn em à?  

Tôn Ngọc Phương có hơi tức giận.  

Tuy nhiên, nhớ đến việc Tần Kiệt nói tốt về cô trước mặt hiệu trưởng, cô liền nở nụ cười.  

Đối với một học trò như Tần Kiệt, cô quả thật không biết phải làm thế nào.  

Thôi thì cứ tùy cậu ta vậy.  

…  

Sau khi cúp máy, Tần Kiệt thè lưỡi, vẻ mặt mừng rỡ, may mà anh cúp máy sớm, nếu không, để Tôn Ngọc Phương nói tiếp, anh cũng không biết phải trả lời thế nào.  

Cô nam quả nữ ăn cơm giữa đêm hôm khuya khoắt?  

Ăn cái khỉ gì chứ?  

Lỡ như ăn, ăn, ăn ra cái gì khác, vậy chẳng phải tiêu tùng à?  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!