Chương 37: Ông chủ tiêu thất hứa

Quan trọng hơn là Tần Kiệt đã nói mình đã cọc toàn bộ số tiền để mua ba tầng cửa hàng ở tòa nhà Thái Tử, thêm nửa gara ô tô nữa.

Tổng giá trị hơn chục triệu.

Vào thời đại năm 2007, những người bỏ ra hơn chục triệu trong một lần, không ít, nhưng cũng không nhiều.

Tần Kiệt lại làm được.

Qua chuyện này, có thể thấy được Tần Kiệt là một người rất quyết đoán.

Châu Phàm tự hỏi, nếu là mình, chắc chắn anh ta sẽ không dám táo bạo như vậy.

Cùng lắm cũng chỉ làm được bằng cách giao tiền đặt cọc.

Từ góc độ này, Châu Phàm cảm thấy xấu hổ với chính bản thân, không thể không phục Tần Kiệt.

Từ xa xưa, những người lập nghiệp nhất định phải có một đặc điểm, đó chính là táo bạo và quyết đoán.

Tần Kiệt có.

Mà anh lại còn là một sinh viên mới lên năm ba.

Châu Phàm càng cảm thấy thua kém Tần Kiệt, không thể không khâm phục Tần Kiệt.

Anh ta cho rằng đồng ý với Tần Kiệt cũng không thể coi là mất mặt được.

Thấy Châu Phàm chấp nhận, sau đó, Tần Kiệt trao đổi với Châu Phàm về hàm ý thực sự của cái tên siêu thị Kiệt Tuyết.

Còn cùng nhau thảo luận tại sao không tích hợp cả ba tầng thành siêu thị mà chỉ thêm một chút ở tầng hai, phần lớn tầng ba còn lại dành để mở khu vui chơi bạt nhún vân vân.

Sau khi Châu Phàm nghe xong ý tưởng của Tần Kiệt, lập tức đập bàn tán thưởng.

Ý tưởng của Tần Kiệt có thể nói là đi theo xu hướng của thời đại.

Cho dù là khái niệm quản lý hay là cách thức trang trí, hoặc là kết hợp khu vui chơi bạt nhún và siêu thị, đây đều là những sáng kiến tiên phong.

Điều này càng củng cố thêm quyết tâm hợp tác với Tần Kiệt của Châu Phàm.

Dù sao thì thời đại những năm 2007 này, đa phần các khu vui chơi, đều nhắm đến trẻ em.

Trong khi đó, có rất ít khu vui chơi cho người lớn.

Cùng cũng chỉ có trượt băng, khiêu vũ... cũng đều là kiểu cũ.

Nhưng khu vui chơi bạt nhún lại không giống vậy.

Theo những gì Tần Kiệt giới thiệu, khu vui chơi dạng này không chỉ vui vẻ thú vị, còn mang đầy tinh thần Olympic.

Còn tích hợp thêm mục đích khu vui chơi trẻ em.

Không bỏ sót đối tượng người lớn hay trẻ em, ai cũng có thể đạt được mục đích của mình.

Một mũi tên trúng hai đích.

Châu Phàm tự hỏi tại sao anh ta chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

Hai người trò chuyện với nhau, đến tận chiều.

Mãi đến năm giờ chiều, Châu Phàm mới lưu luyến ngồi tàu cao tốc rời đi, quay lại làm công việc bàn giao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!