Trung tâm thiết kế đường Trung Nam là một con đường thiết kế nổi tiếng ở thành phố Hán.
Tần Kiệt chạy tới chạy lui cả buổi sáng, nói chuyện với mấy công ty thiết kế, hiệu quả đạt được không tốt lắm, mà cũng không quá phù hợp với tưởng tượng của anh.
Mặc dù là phương án sát sao nhất, anh cũng cảm thấy rất lỗi thời, không được thời thượng cho lắm, cũng không hoàn toàn ăn khớp với định vị về khu vui chơi thể thao trong suy nghĩ của anh.
Không có cách nào khác, Tần Kiệt đành phải đến khoa Thiết kế trường Đại học thành phố Hán xem có ai có thể làm ra kết quả như anh muốn được không.
Ngày hôm sau, Tần Kiệt dậy từ sáng sớm bắt taxi đến trường Đại học thành phố Hán.
Anh đã tìm thấy và nói chuyện trao đổi với một số sinh viên ưu tú của khoa thiết kế Hán Thị.
Anh chọn ra mười sinh viên ưu tú phù hợp nhất và hẹn họ sáng thứ bảy đến tòa nhà Thái Tử Nam Hồ quan sát tình hình thực tế.
Giải quyết xong mọi chuyện, lúc này Tần Kiệt mới vội vàng trở lại đại học Công nghiệp Hồ.
Vừa đến cổng, anh nhận được cuộc gọi của Trương Lâu béo.
"Kiệt Tử, cậu đang ở đâu vậy?", trong điện thoại, nghe qua giọng nói của Trương Lâu béo có chút lo lắng, thu hút sự chú ý của Tần Kiệt.
"Tôi vừa từ bên ngoài về, sao vậy? Có phải thu gom phế liệu xảy ra vấn đề gì không?", Tần Kiệt dò hỏi.
"Không liên quan đến việc thu gom phế liệu…"
"Ừm. Không có thì tốt!", Tần Kiệt thở phào nhẹ nhõm.
"Nhưng liên quan đến cậu!", Trương Lâu béo nói tiếp: "Cậu mau chóng về ký túc xá đi, Đường Ba bên khoa tài chính đang tìm cậu đó!"
"Đường Ba?", Tần Kiệt đã từng nghe qua cái tên này.
Cái tên này nổi tiếng trong khoa tài chính.
Nghe nói sau khi vào đại học, năm nào cậu ta cũng nhận được học bổng, thành tích đứng nhất lớp, là học bá thực thụ.
Nhưng mình chưa từng qua lại, nói chuyện với Đường Ba mà nhỉ?
Nhiều nhất thì chỉ là thỉnh thoảng anh gặp cậu ta ở lớp học môn chung.
Cậu ta đến tìm mình để làm cái gì?
"Ê béo, cậu đợi chút, tôi về bây giờ đây!"
"Ok!"
10 phút sau, Tần Kiệt về đến gần kí túc xá.
Từ xa đã thấy Đường Ba đứng một mình bên ngoài kí túc xá, cậu ta mặc áo sơ mi trắng xắn nửa tay kết hợp với quần tây và giày da đen, trông càng giống như một người thành đạt vậy.
Tần Kiệt bĩu môi, anh nhìn xung quanh, bọn Trương Lâu béo không có ở đây, cũng không thấy người quen nào khác, anh bước nhanh đi về phía Đường Ba.
"Cuối cùng thì cậu cũng về!"
Giọng điệu Đường Ba có chút lạnh lùng!
Shit!
Vẻ mặt Tần Kiệt vô cùng khó chịu.
Giọng điệu này, nói rõ ràng cậu ta đang lên mặt với mình. Mà hình như mình có đắc tội Đường Ba đâu nhỉ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!