"Này, bạn học Tần Kiệt, em còn ngồi đó làm gì? Tôi đã nói rồi, em đã hoàn thành xong tín chỉ, không cần ngồi đó nữa, em có thể đi được rồi!", giáo sư Hoa nói.
Mọi người "..."
"Giáo sư Hoa, em... Thật sự có thể đi sao?", Tần Kiệt còn đang cho rằng giáo sư Hoa lấy anh ra làm trò đùa.
"Ừ, em có thể đi được rồi!", Giáo sư Hoa gật gật đầu.
Tần Kiệt ngẩn người, anh chậm rãi đứng dậy: "Cám ơn giáo sư. Vậy em đi trước".
Trước mặt tất cả các bạn học trong phòng, Tần Kiệt đứng dậy đi về phía cửa của giảng đường.
Việc Tần Kiệt quang minh chính đại rời khỏi giảng đường khiến cho tất cả bạn học đều ngưỡng mộ không thôi.
Làm đúng được hai đề này, Tần Kiệt vậy mà giành được kim bài miễn tử không phải đến lớp nữa.
Ngưỡng mộ nha.
Ngoại trừ ngưỡng mộ thì vẫn là ngưỡng mộ.
Đương nhiên còn có cả sự quan tâm.
Rất nhiều cô gái thầm nhớ kỹ cái tên Tần Kiệt này, cũng quyết định luôn sau khi tan học phải đi gặp bạn cùng phòng với Tần Kiệt xin số điện thoại riêng của anh.
Còn có những bạn học nữ khác, khi Tần Kiệt đi ngang qua họ, những người đó liền trực tiếp chào hỏi với Tần Kiệt, ám thị muốn được kết bạn với anh.
Tần Kiệt không phải một người đàn ông dễ bị sắc đẹp mê hoặc.
Anh dám chắc lúc này chỉ cần mình chấp nhận một cô gái xinh đẹp nào đó, hay bắt chuyện cùng mấy cô gái đó, thì không bao lâu sau khẳng định anh sẽ bị tất cả những con trai trong khoa lôi ra tẩn cho một trận.
Nhưng khi Tần Kiệt đi ngang qua Tần Tuyết, anh đã thả chậm bước chân lại, lặng lẽ nháy mắt nhìn cô ấy, ngón tay còn cố ý gõ ba cái trên bàn.
Anh ngay lập tức đi đến chỗ Đào Lâm.
Tần Kiệt tin tưởng với trí thông minh của Tần Tuyết, nhất định sẽ đoán được anh đang ám chỉ cái gì.
Cho dù Tần Tuyết không hiểu được thì cũng không sao, về sau chỉ cần bỏ chút thời gian nói chuyện chậm rãi với cô ấy.
Rất nhanh, anh liền đi tới địa bàn của các bạn học trong lớp 2.
Khi Ôn Thanh Thanh nhìn thấy Tần Kiệt đi đến đây, trái tim của cô ấy, đột nhiên đập thình thịch.
Không hiểu sao, Ôn Thanh Thanh thực sự rất hy vọng Tần Kiệt sẽ đi chậm lại chào hỏi mình một câu hoặc là nói vài câu gì đó.
Nhưng cô ấy phải thất vọng rồi.
Tần Kiệt không hề giảm tốc độ bước chân.
Tần Kiệt dường như không quen biết cô ấy, trực tiếp lướt qua người cô ấy.
Trong lòng cô ấy có chút mất mát.
Lúc nãy khi Tần Kiệt nháy mắt vói Tần Tuyết cô ấy đã thấy.
Chẳng lẽ Tần Kiệt thích Tần Tuyết sao?
Mà lúc này Tần Kiệt đã ra khỏi giảng đường, đi tới chỗ Đào Lâm.
Tranh thủ thời gian vẫn con sớm, Tần Kiệt lấy điện thoại ra đăng nhập vào trang web bắt đầu lướt internet đọc tiểu thuyết trực tuyến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!