Chương 24: Miểu sát

"Cậu ngay cả bước giải bài cũng không có thì làm sao có thể viết ra được đáp án?", thầy Hoa căng mặt dò hỏi.

Tần Kiệt đương nhiên sẽ không nói cho ông biết, kiếp trước anh có thể leo tới chức giám đốc tài chính của công ty ByteDance thì phương diện tính nhẩm phải cực kỳ lợi hại.

Anh giả bộ ngây người trong giây lát, gãi gãi đầu: "Kia, cái kia... xin lỗi thầy, em quen trực tiếp viết ra đáp án!"

Lời này của anh vừa thốt ra, toàn bộ giảng đường lập tức yên lặng.

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, cực kì kích động.

Mẹ nó!

Tên Tần Kiệt này đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm đấm chết voi nhé.

Tròn 100 điểm.

Họ cảm giác trước kia Tần Kiệt vẫn luôn giả bộ ngây thơ, vô cùng khiêm tốn không để lộ thực lực ra ngoài.

Thầy Hoa có chút luống cuống.

Ông sững sờ trong giây lát, ánh mắt lại lướt qua câu trả lời được viết trên bảng đen, không có cái nào sai cả, toàn bộ đều đáp đúng.

Ông thậm chí hoài nghi Tần Kiệt có phải là đã trộm nhìn giáo trình mà mình chuẩn bị trước đó không.

Nhưng ngay giây tiếp theo ông lại phủ định suy nghĩ đó.

Bởi đề bài được viết trên bảng đen mới được ông viết từ một giờ trước.

Lúc đó bên cạnh không hề có ai.

Tần Kiệt không thể nhìn trộm được.

Vừa rồi ông còn tưởng rằng Tần Kiệt ít nhất phải đứng đó suy nghĩ trong 15 phút, sau đó nộp vũ khí đầu hàng.

Không ngờ cậu ta lại trực tiếp viết xuống câu trả lời chính xác trong vòng chưa đầy 30 giây.

Ông đột nhiên có tia xúc động muốn đánh người.

"Các bước giải thích thì sao?"

"A? Thầy Hoa hỏi Tần Kiệt về các bước giải, đây là có ý gì? Cậu ta không phải là nên bị phê bình sao?"

"Không lẽ tên đó đoán mò đúng hết?

"Làm sao có thể? Đoán đúng một câu còn có khả năng, mò đúng bốn câu, nếu là cậu cậu làm được không?"

Trương Lâu béo, Khương Tiểu Nha, còn cóVương Tinh khuôn mặt đều lấy làm lạ, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn chằm chằm Tần Kiệt đang đứng thẳng tắp trên bục giảng, tròng mắt họ đều sắp rớt xuống đất rồi.

"Tần Tuyết, tớ không phải là hoa mắt chứ?", một nữ sinh cùng lớp kéo kéo Tần Tuyết.

"Không, không có!", Tần Tuyết cũng không dám tin tưởng, cô có chút mông lung.

Ở một bên khác, lớp hai.

"Thanh Thanh, cậu ta chính là người gần đây cậu vẫn chú ý tới à? Ngầu quá!"

"Nói bậy, ai quan tâm tới cậu ta chứ!", Ôn Thanh Thanh mặt đỏ bừng, có chút ngại ngùng, nhưng ánh mắt nhìn Tần Kiệt của cô lại mang thêm một tia khác thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!